Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 115

Lúc đó, đồ ngu ngốc Trương Thúy cầm cũng đi, cũng không biết có cô ta tâm tư gì, thế mà cũng dẫn theo hai chị em Hứa Nam Nam đến. Còn nói với hai người họ, nếu như bọn họ không nghe lời thì sẽ có kết cục này.
Đồ chết bầm Trương Thúy Cầm, ngày mai cũng đến phiên cô ta rồi.
“Tiểu Mãn, đừng sợ. Người đó là vì làm chuyện vô cùng xấu xa, cho nên mới có kết cục như vậy. Mặc dù bà nội đối xử với chúng ta không tốt, lén lút trộm đồ của chúng ta, nhưng sẽ không có ai khiến bà ấy chết đâu. Nếu như em không tin, ngày mai chúng ta cùng nhau đi xem, bà nội và thím hai tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.” Cùng lắm là đội mũ chóp cao đi diễu phố.
“Chị, bọn họ đều nói, sau này hai chúng ta không thể trở về nữa rồi. Cha mẹ cũng sẽ không cần chúng ta nữa, có đúng không?” Hứa Tiểu Mãn run rẩy nói.
Nghe cô bé hỏi đến cái này, Hứa Nam Nam nhíu nhíu mày. Ngay sau đó lại nghĩ đến tuổi tác của Hứa Tiểu Mãn, cô thở dài: “Tiểu Mãn, nếu như chị và trong nhà, em chỉ có thể chọn một thì em chọn ai?”
“Em chọn chị!” Tiểu Mãn không chút do dự nói.
“Vậy thì tốt, chị nói cho em biết, từ nay về sau, hai người chúng ta là người một nhà, cùng nhau sống qua ngày. Sau này nhà họ Hứa không còn quan hệ gì với chúng ta nữa. Cho dù nhà họ Hứa có muốn chúng ta trở về hay không thì chị cũng sẽ không trở về. Ông bà nội không coi chúng ta như con người, cha mẹ cũng mặc kệ chúng ta, chúng ta cũng không cần phải chịu nỗi khổ đó. Trẻ con trưởng thành rồi đều sẽ rời khỏi gia đình, chúng ta chỉ là rời khỏi đó hơi sớm mà thôi.”
“Nhưng mà đó là cha mẹ của chúng ta…” Hứa Tiểu Mãn có hơi đau lòng. Cho dù cha mẹ không tốt thế nào đi nữa thì cũng là máu mủ ruột rà, bản tính của phần máu mủ ấy khiến cô bé luôn có một loại tình cảm không thể cắt đứt với cha mẹ mình.
Dù rằng cô bé cũng biết, cha mẹ đối xử với mình không hề tốt.
“Tiểu Mãn, thím Quế Hoa đối xử với chúng ta có tốt không?” Hứa Nam Nam không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Dạ, thím ấy đối xử với chúng ta rất tốt.”
“Thím Quế Hoa đối xử với chúng ta rất tốt, thím ấy không phải là cha mẹ chúng ta, cũng không phải là thím ruột của chúng ta, nhưng thím ấy lại đối xử tốt với chúng ta, việc này những người có mắt thì đều nhìn thấy được. Có thể thấy người thân không nhất định sẽ là người sinh và nuôi dưỡng chúng ta. Cha mẹ đối xử không tốt với chúng ta, vậy thì bọn họ không xứng làm cha mẹ của chúng ta. Nhưng thím Quế Hoa lại đối xử tốt với chúng ta, sau này chúng ta cũng phải đối xử với thím ấy như người thân. Tiểu Mãn, chị không mong em sẽ hận bọn họ giống như chị, chị hi vọng em có thể thật vui vẻ. Nhưng chị mong rằng em có thể phân rõ tốt xấu, biết ai tốt, ai xấu. Đừng để cho người thật sự đối tốt với chúng ta thất vọng.
“Vậy, vậy nhỏ năm thì sao?”
“Nhỏ năm vẫn là em gái của chúng ta, cô nhóc giống như em vậy, đều là đứa trẻ ngoan.” Hứa Nam Nam cũng nhớ đến nhỏ năm Hứa Linh lanh lợi ở trong thành phố kia.
Không giống với Tiểu mãn hướng nội thật thà, trông có vẻ dường như đứa trẻ này cũng có chút thông minh. Tiếc là bây giờ thực sự cô không rảnh lo cho cô nhóc.
Vì để khiến Tiểu Mãn bước ra khỏi bóng ma tâm lý, sáng sớm hôm sau, Hứa Nam Nam đưa Hứa Tiểu Mãn đi đến đại hội xét xử công khai, tận mắt nhìn tình cảnh của bà Hứa và Trương Thúy Cầm.
Dù sao thì chuyện này cũng gây ầm ĩ rất lớn, hơn nữa còn là việc đầu tiên trong năm nay, thời này chẳng có tiết mục giải trí gì cả, mọi người đều chạy đến trong thôn xem náo nhiệt. Ngay cả thôn gần đó cũng có người đến xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận