Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 341

Người mở cửa là vợ của chủ nhiệm Khưu, nhìn thấy Hứa Nam Nam tới, còn rất kinh ngạc. Đến khi Hứa Nam Nam lấy chân thỏ ra thì trên mặt vợ chủ nhiệm Khưu lập tức nở nụ cười.
"Sao được chứ, thứ ngon như vậy mà."
"Cùng là hàng xóm láng giềng, ngày đó nhờ chủ nhiệm Khưu nói chuyện giúp, nếu không thì người lớn trẻ nhỏ nhà bọn cháu đã bị người ta bắt nạt rồi ạ. Món này cũng là vừa vặn, vừa rồi cháu đi chợ đen muốn mua chút lương thực, bồi bổ sức khỏe cho ông bà cháu, đúng lúc thấy được. Nếu là bình thường thì cũng không có cơ hội để mua đâu ạ."
Vợ chủ nhiệm Khưu khoát tay: "Chứ sao nữa, lần trước thím đi mua chút trứng gà cũng không nhìn thấy. Lần sau nếu cháu có đi chợ đen thì chúng ta cùng đi nhé, con cái trong nhà cũng phải dùng chút ngũ cốc tinh chế thôi, thím đi mấy lần cũng không thấy được."
"Được ạ, lần sau cháu đi sẽ gọi thím đi cùng." Hứa Nam Nam cười nói một câu, lại nhìn sắc trời. "Cũng không còn sớm, cháu không quấy rầy thím nữa, cháu về trước đây ạ." Nói xong thì định rời đi.
"Ôi chờ một chút, sao có thể trở về tay không được." Vợ chủ nhiệm Khưu vội vàng ngăn cô lại, nhanh chóng chạy vào trong phòng lấy mấy quả lê chua trong túi lưới: "Bên quê đưa tới, cũng không đáng là bao, cầm về nấu nước uống."
Hứa Nam Nam cũng không khách khí, tỏ ra cảm ơn cầm lấy: "Vậy cảm ơn thím nhiều ạ."
"Khách khí gì chứ, muốn ăn cứ tới, trên núi ở quê thím có." So với một cái đùi thỏ, chút quả dại này có là gì.
Chờ Hứa Nam Nam đi rồi, vợ chủ nhiệm Khưu đi vào trong nhà, treo đùi thỏ lên, ánh mắt mấy đứa nhỏ trong nhà cứ dính lấy, hận không thể nhảy lên gặm một miếng luôn.
"Đợi vài ngày nữa hẵng ăn." Vợ Chủ nhiệm Khưu nói.
Lại nhìn Chủ nhiệm Khưu đang ăn cơm: "Tôi thấy ông Vu nhận cháu gái cũng không lỗ, nhìn người ta hiếu thuận như vậy, còn đến chợ đen mua ngũ cốc tinh chế cho bọn họ ăn. Cháu gái nhà ai cũng không hiếu thuận như vậy đâu."
Chủ nhiệm Khưu nói: "Cả nhà bọn họ đều tốt, nếu không Lý Kim Hoa sao có thể nhìn chằm chằm cả nhà bọn họ thế chứ?"
"Đúng là người hiền bị bắt nạt. Lý Kim Hoa này xấu tính, sớm muộn gì cũng bị báo ứng. Con dâu lúc trước của bà ta tốt như vậy mà bị bọn họ giày vò đến chết, góa phụ trong xưởng cũng không muốn gả cho nhà bọn họ. Bây giờ còn muốn nhìn chằm chằm cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."
"Được rồi, chuyện này chúng ta cũng đừng quản, quản không được." Kiểu người xấu xa vẫn chỉ có thể chờ ông trời đến xử lý.
Đợi Hứa Nam Nam về đến nhà thì trong nhà mới bắt đầu ăn cơm.
Bà Vu cũng cắt thịt thỏ hấp ăn.
Thế là để Tiểu Mãn ăn đến mức miệng dính đầy dầu mỡ.
Buổi tối Hứa Nam Nam nghĩ đến chuyện xế chiều thì vẫn có phần sợ hãi không thôi, ngủ cũng ngủ không an ổn được. Không biết tình hình sau đó sẽ phát triển thành như thế nào. Đổng Vũ bị người ta phát hiện chưa. Sau khi phát hiện sẽ thế nào.
Suy nghĩ nửa ngày, càng nghĩ càng đau đầu, cô dứt khoát bắt đầu đếm cừu.
Nhất định phải ngủ, ngủ càng ngon, tinh thần càng tốt, mới càng an toàn.
Lăn qua lăn lại đến nửa đêm rốt cuộc cô cũng nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Nam Nam còn cố ý dậy sớm để đắp một miếng mặt nạ, chườm mắt. Nhìn bộ dạng tinh thần sảng khoái phấn chấn trong gương, lúc này rốt cuộc cô mới thấy yên tâm.
Cô và Tiểu Mãn mỗi người hai cái bánh ngô, một quả trứng gà, vừa đi đường vừa ăn.
Lúc đi ngang qua rừng cây nhỏ, bước chân cô tăng tốc, không nhìn một cái nào mà trực tiếp đi qua.
Chờ đến lúc đến hầm mỏ, lúc này Hứa Nam Nam mới tìm được một chút cảm giác an toàn. Chào hỏi chú Vệ xong, chú Vệ hỏi cô chuyện bỏ phiếu: "Hôm qua vợ chủ nhiệm Hứa cũng tới tìm chú, chú đã đồng ý rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận