Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 600

Dưới tay ấm áp, Hứa Nam Nam nhìn Lâm Thanh Bách. Trong lòng thầm nghĩ khi đó có tài liệu thì nên giải thích thế nào đây.
Khi đến thôn nhà họ Hứa, các hộ gia đình đã bắt đầu nấu cơm.
Giữa mùa đông như thế này, các gia đình cũng không thể ra đồng làm việc mà đều ở nhà nghỉ ngơi. Đây cũng là vài ngày được nghỉ ngơi hiếm có trong một năm.
Tống Quế Hoa thấy Hứa Nam Nam trở về, còn dẫn theo một đồng chí nam, nụ cười trên mặt cô ấy cực kỳ nhiệt tình.
"Nam Nam trưởng thành rồi." Còn có cả bạn trai.
Lúc trước cô ấy cũng từng nghe hai đứa nhỏ nói qua chuyện này, lần này gặp được người thật, trong lòng mới thật sự mừng thay cho Nam Nam. Cậu bạn trai này vừa nhìn là biết có thể trông cậy được, sau này Nam Nam có người để dựa dẫm rồi.
Hứa Quý là người đàn ông trưởng thành duy nhất trong nhà, anh ta tiếp đãi và tán gẫu với Lâm Thanh Bách, còn Hứa Nam Nam đi giúp Tống Quế Hoa nấu cơm.
Trong lúc nấu cơm, Tống Quế Hoa hỏi về vấn đề của Lâm Thanh Bách. Biết điều kiện gia đình không tệ, tính tình cũng tốt, cô ấy bèn cười nói: "Thím đã bảo mà, ở hiền gặp lành. Con bé này, sau này cháu sẽ được hạnh phúc."
Bà Trần bên cạnh lại hỏi Hứa Nam Nam: "Nam Nam, nhỏ cả của nhà họ Hứa ở nhà sau thật sự quen được nhà cán bộ của ủy ban huyện à?"
Hứa Nam Nam sửng sốt: "Đúng vậy, sao thế ạ?"
Tống Quế Hoa chen miệng nói: "Cháu không biết à, từ ngày đứa ở nhà sau quen được nhà cán bộ ủy ban huyện, trở về không thèm nghe Hứa Căn Sinh sắp xếp nữa. Hiện giờ ở mãi trong nhà, người trong thôn cũng chẳng dám nói gì."
Hứa Nam Nam ho vài tiếng kỳ lạ, xem ra mọi người trong thôn vẫn chưa biết chuyện của Hứa Hồng. Cô cũng không định nói vì đây cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, không cần thiết phải nói ra để chuốc rắc rối.
Buổi trưa gói sủi cảo, chưng thêm một cá mặn thịt muối. Cả gia đình cùng ngồi ăn rất náo nhiệt.
Bà Trần mời Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách ở lại một ngày, cô nói: "Muốn ở thêm cũng không được ạ, nhà còn bao việc phải lo, anh ấy cũng phải đi làm."
Nghe Hứa Nam Nam nói như vậy, bà ấy cũng không miễn cưỡng bảo ở lại nữa. Đang ăn cơm vui vẻ trò chuyện với nhau, bỗng nhiên từ sau nhà vọng lại tiếng cãi vã lớn tiếng.
Nhà họ Hứa đã tách ra ở riêng chia làm ba gian, cả nhà Lưu Xảo chia một gian, nhưng bình thường con trai thứ ba Hứa Kiến Bình vẫn phải chu cấp lương thực cho ông Hứa và bà Hứa, hai cụ già thì sống chung với Hứa Kiến Hải.
Hôm nay Hứa Kiến Sinh cũng dẫn thêm vợ và đám trẻ để về nhà để ăn tết. Vừa mới bước vào cửa đã bị bà Hứa tỏ thái độ.
Do là Hứa Mai Tử ở hầm mỏ gặp phải khó khăn nhưng Hứa Kiến Sinh là bác cả vậy mà cũng không ra tay giúp đỡ.
"Tôi nuôi anh bao nhiêu năm rồi, tại sao lại nuôi dưỡng ra thứ vô ơn như vậy chứ. Nhỏ ba nó không phải là cháu gái của anh sao? Sao lại đối xử lạnh lùng với nó như vậy?"
Lưu Xảo và Hứa Kiến Bình ngồi kế bên sắc mặt cũng chả vui vẻ gì.
Vốn dĩ hắn ta đưa công việc cho Hứa Lỗi, hai người đã có chút không phục rồi. Lần này con gái hai người gặp chuyện khó khăn, cũng không giúp đỡ một tay, nói khó nghe chút là không xem anh em ruột thịt như anh ta là người một nhà.
Hứa Kiến Sinh cúi đầu xuống không nói gì, Lý Tĩnh ngồi kế thì co vai trốn ở bên cạnh hắn ta, sợ bà Hứa lại trút cơn giận lên người mình.
Bà Hứa thấy mình mắng cả một lúc mà hai vợ chồng không ai phản ứng, bà ta lập tức đập cây gậy xuống.
"Sao rồi, sao không lên tiếng."
Hứa Kiến Sinh ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ hoe: "Mẹ, đây là quyết định ở khu mỏ, con làm sao có thể nhúng tay vô được. Với lại, bản thân Mai Tử cũng có vấn đề mà."
Lưu Xảo cười nói: "Anh cả à, Mai Tử nó từ nhỏ sống chung với anh và chị dâu thì có vấn đề gì được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận