Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 185

Hứa Kiến Sinh nhíu mày: "Sao lại nhắc đến nó?" Bây giờ nhắc đến đứa con gái này là Hứa Kiến Sinh thấy đau đầu.
Lúc này Hứa Hồng cũng bưng bát cơm trở về, chỉ thấy rõ ràng thịt trong bát miến đã bớt đi tận mấy miếng. Chị ta đặt bát xuống, tố cáo: "Bác, bác không biết đấy thôi, vừa rồi cháu và bác dâu đến nhà ăn thấy nhỏ Hai và nhỏ Tư đang mời Hứa Quý ở nhà trước ăn cơm đấy ạ, mời hai món thịt đầy ắp nhiều hơn cả của chúng ta. Chỉ ba người bọn họ, sao mà ăn hết được? Bác dâu nhìn không thuận nên sang nói vài câu, thế mà tụi nó phách lối lắm, nói gì mà bác dâu không quan tâm bọn nó, còn nói hộ khẩu cũng đâu ở nhà mình, bác dâu không có tư cách quản bọn nó. Nhà ăn đông người, mặt mũi bác dâu bị bọn nó làm mất hết sạch."
Hứa Kiến Bình nói: "Hứa Quý chắc là sang đưa thịt cho nhỏ Hai."
Lưu Xảo có chút thất vọng, bà cụ còn định đợi đến lúc năm mới, để hai vợ chồng Hứa Kiến Sinh lấy tư cách cha mẹ ruột đến lấy thịt ở nhà Hứa Quý về. Bây giờ xem ra không còn hy vọng gì nữa.
Cô ta thở dài nói: "Nhỏ Hai và nhỏ Tư không hiểu chuyện gì hết, đừng nói là với hai anh chị, kể cả với mẹ cũng không tốt được như vậy. Mẹ nuôi hai đứa đó lớn mà cũng không thấy cho được mẹ cái gì để ăn."
"Bà nội từ lâu đã nói bọn nó là mấy đứa phụ bạc rồi đấy, đúng là nói chẳng sai gì cả." Hứa Hồng nói.
Hứa Kiến Sinh trầm mặc hớp một ngụm rượu: "Bỏ qua đi, ăn cơm đi."
Lý Tĩnh lau nước mắt: "Anh không quản à?"
"Quản cái gì nữa? Đã ầm ĩ thế này rồi, ai cũng biết hộ khẩu nó không ở nhà chúng ta, ban đầu cha mẹ còn bảo tôi viết giấy cam đoan không cho tôi quản sống chết của bọn nó. Bây giờ còn quản thế nào nữa?"
Những người khác nghe vậy thì nghẹn họng.
Giấy cam đoan đó, là lúc ban đầu bà cụ cảm thấy hai con nhóc này sau này chắc chắn sẽ sống không tốt, lo lắng Hứa Kiến Sinh quan tâm hai đứa nó. Nào ngờ hôm nay trái lại lại thành gông xiềng trói buộc Hứa Kiến Sinh.
Mọi người ăn cơm trong không khí ngột ngạt, Lưu Xảo và Hứa Kiến Bình cũng không ở lại lâu. Đã cuối năm rồi, bọn họ phải vội vàng về nhà làm việc.
Hứa Mai Tử đích thân đi tiễn cha mẹ một đoạn đường.
Sau khi ra khỏi thành phố, tâm trạng Lưu Xảo nặng nề đi cùng với Hứa Kiến Bình, trên đường còn gặp phải Hứa Quý đang trở về nhà.
Trong tay Hứa Quý xách một chiếc túi vải, chiếc túi căng phồng, có vẻ là đựng thứ gì hình chữ nhật.
Hứa Quý nhìn hai người họ, khịt mũi một tiếng rồi vừa xách hộp đựng cơm vừa ngâm nga điệu hát đi về nhà.
Sau khi Hứa Quý quay về, Hứa Nam Nam cũng chia số thịt đi. Cô bây giờ sống ở ký túc xá cũng không có chỗ để đặt, tam thời cũng không có chỗ để nấu ăn. Đưa cho Chu Lệ Bình một miếng, Vệ Quốc Binh một miếng, cũng gửi cho ông Vu một miếng. Chút còn lại thì cầm đến nhà ăn để đầu bếp Đỗ đích thân nấu, làm một bữa thịt kho tàu.
Miệng mọi người ăn dính đầy dầu mỡ. Ăn xong cũng không lau, ra ngoài cứ nói quê Hứa Nam Nam đưa thịt đến, còn chia cho mọi người. Đống dầu dính đầy miệng đó khiến không ít người phải ghen tị.
Đương nhiên, chuyện này cũng lọt vào tai Lý Tĩnh.
Chị dâu Tiêu phòng bên bởi trước đó vì Lý Tĩnh nên đi tìm Hứa Nam Nam, kết quả ầm ĩ bị người trong hầm mỏ phê bình. Hộ khẩu cô ta là hộ khẩu thành phố chính thức, không bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng danh tiếng thì chịu chút ảnh hưởng. Thỉnh thoảng sẽ có người ở sau lưng bàn tán về chuyện này, khiến cô ta cũng có chút căm hờn Lý Tĩnh.
Biết rằng Hứa Nam Nam đưa thịt lợn cho người khác, cô ta lập tức chạy đến nhà của Lý Tĩnh để lải nhải chuyện này. Giọng điệu thấy rõ sự hả hê cười trên nỗi đau người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận