Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 709

Lý Tĩnh tức giận nhìn đứa con gái nhỏ của mình, nếu như là trước đây là bà ta sớm đã đánh cho nó mấy cái rồi. Dám đối xử với mẹ ruột mình như thế, đúng quả thật là đồ hỗn láo mà.
Hứa Linh trợn mắt: "Đồ chị con còn lâu mới để cho mẹ xem. Nếu như mẹ dám xem, con sẽ bảo người lôi mẹ đến trường, để cho mẹ lên bệ giảng, tất cả mọi người sẽ chửi mắng mẹ."
"Mày, mày muốn phản à." Lý Tĩnh nghe xong những lời này, tức đến nỗi khóe miệng cũng co giật.
Hứa Linh cầm chặt túi đồ, không hề nhượng bộ. Cô nhóc không sợ sệt nữa đâu, không một ai có thể bắt nạt cô nhóc.
Đến cuối cùng Lý Tĩnh cũng không dám chọc tức cô nhóc nữa, không phải là sợ cô nhóc, mà lo rằng khi Hứa Kiến Sinh quay về, cô nhóc mách chuyện với hắn ta rồi Hứa Kiến Sinh lại bắt bà ta về quê sinh sống.
Đến tối Hứa Kiến Sinh trở về, Lý Tĩnh nhân cơ hội này mách chuyện này với hắn ta.
"Con bé này hiện giờ ngày càng không chịu nghe lời rồi, người làm mẹ ruột như em cũng không quản được. Sau này còn không phải sẽ lật nhà luôn à. Anh nói xem phải làm sao đây."
Hiện giờ Hứa Kiến Sinh căn bản là không tin lời bà ta nữa, nghe nói Hứa Nam Nam mang quần áo qua đây cho Hứa Linh, ngược lại còn cảm thấy Lý Tĩnh quả thật là không làm tròn bổn phận của người mẹ. Nếu như không phải trong nhà không chuẩn bị quần áo đầy đủ cho con, thì bên phía Nam Nam cũng không cần phải lo lắng chuyện này.
Ông ta móc lấy một xấp phiếu công nghiệp và phiếu vải từ trong túi ra, bảo Hứa Linh khi nào thì mang qua cho Hứa Nam Nam.
Hứa Linh vội vàng nhận lấy nhét vào túi.
Ngày hôm sau Hứa Linh đi tìm Hứa Nam Nam nói chuyện này rồi đưa phiếu vải và phiếu công nghiệp cho Hứa Nam Nam. Hứa Nam Nam không nhận lấy, bảo Hứa Linh đem về đi.
Cô đối xử tốt với Hứa Linh là tấm lòng của cô, không hề muốn có chút dây dưa đối với bên đó.
"Chị, chị không lấy thì hời cho người ta quá."
"Em cầm về đi, bảo bọn họ mua thêm cho em vài bộ quần áo."
Hứa Linh nghe xong, khẽ cau mày. "Vậy thì em cất đi nhé."
"Em cầm về đi." Hứa Nam Nam gật đầu.
Dù sao thì hiện giờ cô không muốn có chút dính dáng nào với người nhà họ Hứa nữa.
Đám cưới của Hứa Nam Nam được ấn định vào cuối tháng mười hai, trước đó Lâm Thanh Bách nói sẽ tổ chức vào tết nguyên đán. Bà Vu tính toán ngày, cảm thấy nên tổ chức vào cuối tháng mười hai, hoặc là tháng hai.
Lâm Thanh Bách không nói gì thêm, quyết định vào cuối tháng mười hai.
Bởi vì sớm đã bắt đầu chuẩn bị từ năm trước nên giờ cũng không vội vàng gì. Ngay cả công việc ở trên mỏ cũng đã từ từ vào giai đoạn xong xuôi, dần nhàn rỗi hơn.
Điều bận rộn nhất chính là, Chu Phương đã sinh con rồi. Sinh một đứa con gái bụ bẫm, khiến cho Lý Vỹ Minh vô cùng phấn khích.
Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách sáng sớm ra đã đi thăm Chu Phương, khi nhìn thấy đứa trẻ, mắt không hề chớp lấy một lần.
Lý Vỹ Minh ở bên cạnh rất cẩn thận và nhẹ nhàng ôm lấy đứa trẻ, anh ấy đang thay tã cho nó. Tuy rằng động tác đó không được thành thạo cho lắm, nhưng lại vô cùng ấm áp.
Lâm Thanh Bách nhìn một cách thật tỉ mỉ, không hề chớp mắt lấy một cái. Bên này hai người đàn ông nhìn chằm chằm đứa trẻ, bên kia hai người phụ nữ thì đang hàn huyên.
Chu Phương vừa vui mừng vừa thở dài nói: "Còn nói là có thể uống rượu mừng chứ, bây giờ ngay cả rượu mừng cưới của em cũng không kịp rồi." Đến khi đám cưới của Hứa Nam Nam thì chị ấy vẫn còn đang ở cữ.
"Đợi sau khi chị ra cữ thì chúng ta lại tụ tập riêng ăn một bữa."
"Không giống. Thôi bỏ đi, đợi đến lúc em có con, đến uống rượu mừng con em đầy tháng cũng giống nhau thôi." Chu Phương cười hì hì, sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Bách: "Em xem nhà em đi, đang học hỏi đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận