Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 525

Chờ Hứa Kiến Sinh rời khỏi, Lý Tĩnh lập tức kéo Hứa Linh lại: "Nếu cha hỏi con là đã đưa đồ cho con nhóc Nam Nam kia chưa thì con cứ nói đưa rồi, nhớ chưa!"
Giọng nói tràn đầy uy hiếp.
Hứa Linh nhìn chằm chằm vào Lý Tĩnh, sau đó gật đầu, yên lặng đeo cặp sách đi học.
Chẳng qua khi ra cửa, cô nhóc quay đầu nhìn Lý Tĩnh giấu đủ loại phiếu vào trong túi, hai mắt cô nhóc rũ xuống, lộ ra vẻ lạnh nhạt.
Trong bộ phận vật tư, Hứa Nam Nam đang chuẩn bị làm việc, trong đầu lại vang lên tiếng ting ting.
Là thông báo có tin nhắn mới từ Tôi Là Cậu Hai.
Hứa Nam Nam run lên. Một thời gian không thấy thằng nhóc này, cô còn tưởng rằng không sao chứ, lúc này nhảy ra, lẽ nào là muốn tìm cô tính sổ à?
Hứa Nam Nam chỉ chột dạ trong nháy mắt, rồi lại cứng rắn lên. Dù sao thì, hai bên cũng không ở cùng một thời không, sao cô phải sợ cậu ta chứ?
Cô nhắm mắt, đi vào cửa hàng Taobao.
Tôi Là Cậu Hai: Có còn thứ như vậy nữa không, tìm thêm giúp tôi đi, tiền nong không thành vấn đề.
Hứa Nam Nam chỉ im lặng.
Chuyện gì xảy ra vậy, tin nhắn này trông không giống như muốn tìm cô tính sổ. Còn muốn tìm thêm đồ như vậy nữa, chẳng lẽ là bị lừa một triệu rồi vẫn còn chê ít sao.
Tôi Là Cậu Hai: "Tôi nói thật đấy, tiền nong với tôi không thành vấn đề, tìm giúp tôi thêm vài món như vậy đi."
Hứa Nam Nam: "Cậu chắc chắn đó là hàng thật, không sợ lỗ à?"
Tôi Là Cậu Hai: "Ừ, tốt lắm mà."
Lúc này Hứa Nam Nam cũng buồn bực, chẳng lẽ là Ngụy Tiểu Đông nhìn nhầm rồi? Không thể nào. Thứ có bề ngoài lộng lẫy như vậy, Ngụy Tiểu Đông sao có thể không nghiên cứu cẩn thận chứ? Nói không phải thật, vậy chắc chắn không phải là thật. Trừ khi trình độ làm hàng nhái quá cao nên bên kia không tra được.
Thấy bên kia nhắn tin vui vẻ như vậy, Hứa Nam Nam đột nhiên cảm thấy, quả nhiên là thiên đạo luân hồi mà. Người bị tát lệch mặt mà còn vui vẻ đưa nốt bên mặt còn lại xin tát thêm.
Cô cười: "Được, lần sau nếu tìm thấy đồ tốt, tôi nhất định sẽ giữ lại cho cậu."
Cậu Hai gửi một biểu tượng mặt cười qua.
Vừa mới đóng tin nhắn thì lại có thông báo tin nhắn mới. Là Cổ Lỗ Sĩ.
Cổ Lỗ Sĩ: "Có phải cô bán cho cậu Hai một cái bình bát bảo với giá một triệu không?"
Hứa Nam Nam nhướng mi mắt, muốn gây chuyện à: "Tôi có khuyên cậu ta đừng mua rồi, là do cậu ta nhất quyết phải mua bằng được."
Cổ Lỗ Sĩ: "Tôi không phải định trách cô, thứ đó đúng là giả, nhưng mà lại đạt được mục đích của cậu ta. Tôi chỉ muốn hỏi cô... Rốt cuộc cô là ai?"
Chuyện này quá quái dị, địa chỉ mà cậu ta tra xét được là giả, mấu chốt là chuyện này càng ngày càng quái dị.
Hứa Nam Nam nhìn câu hỏi kỳ quặc của cậu ta, nhíu mày trả lời: "Chủ cửa hàng Taobao."
Cổ Lỗ Sĩ: "... Mà thôi." Hay là có nên vận dụng quan hệ trong nhà để đi tra kĩ lại không nhỉ.
Đến khi đối phương đăng xuất thì Hứa Nam Nam vẫn còn đang mơ hồ.
Khó trách hai người này lại là bạn của nhau, trông cái kiểu lạ lạ này kìa. Đúng là vật họp theo loài, ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà.
Nhưng mà, một triệu cũng coi như phí an ủi.
Hứa Nam Nam âm thầm vui vẻ trong lòng.
Vừa mới vào tháng mười một, trong mỏ đã bắt đầu bận rộn lên. Hứa Nam Nam cũng bắt đầu bận rộn, các phòng cần phối hợp với bên tài vụ để quyết toán sổ sách, đưa ra đủ loại báo cáo cuối năm. Lúc này chưa có máy vi tính, mọi người đều phải viết tay đống báo cáo này.
Tất cả các phòng ban bộ phận đều bận tối mắt tối mũi.
Có lúc tan làm, Hứa Nam Nam còn choáng váng mệt mỏi đến mức mệt mỏi gật gù sau xe của Lâm Thanh Bách.
"Nam Nam, hay em đổi công việc khác đi, điều động đổi sang công việc nhẹ nhàng hơn."
Hứa Nam Nam thoáng cái tỉnh táo: "Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, làm sao có thể thấy khó mà lui chứ, chúng ta phải nghênh đón khó khăn mà đi lên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận