Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 402

Thấy Hứa Nam Nam với chị Liễu, Chu Phương chạy chậm bước qua: "Quản lý mỏ Cao mạnh mẽ yêu cầu công đoàn lần này thu hồi những phiếu lương thực đã phát về. Phiếu lương thực của công nhân cũng trả lại, chỉ giữ lại phiếu lương thực của cán bộ để trợ cấp cho một số hộ gia đình khó khăn. Công nhân tức giận, chủ tịch công đoàn Lưu và cô của chị đều đi làm việc rồi. May là phiếu lương thực tối qua mới vừa phát đi, vẫn chưa dùng kịp."
Nghe thấy tin tức, chị Liễu cũng không ở lại nữa, cười chào hỏi, rồi chạy về phía nhà mình. Không cần biết thế nào, chị ấy có thể thu hồi về một cân lương thực của mình rồi.
Đợi đến khi chỉ có hai người, Chu Phương nói nhỏ: "Cũng không biết có chuyện gì, đột nhiên hôm nay quản lý mỏ Cao không nổi giận, ủy ban mỏ bọn chị còn tưởng rằng lần này quản lý mỏ Cao sẽ nổi trận lôi đình chứ."
Hứa Nam Nam nghĩ ngợi, lẽ nào thật sự giống như cô nghĩ?
"Không nổi giận là được rồi, bằng không mọi người cũng phải chịu trận theo, đi thôi, chúng ta đến nhà ăn ăn cơm."
"Chao ôi, em đi trước đi, chị còn phải đưa người đi làm thủ tục nữa. Em không biết chứ, bên chúng ta có sinh viên mới đến, còn là sinh viên máy móc ở thủ đô nữa, quản lý mỏ Cao xem như bảo bối vậy đó, nói là đến hầm mỏ để hướng dẫn công nhân trong mỏ, dạy cho mấy thợ cả, để cho họ tiếp thu kiến thức mới."
Hứa Nam Nam vừa nghe liền hỏi: "Có phải là do chủ nhiệm Hứa giới thiệu không?"
"Sao em lại biết vậy, đúng là là do ông ta nói chuyện với quản lý mỏ để quản lý mỏ đi gặp. Chị thấy người đó còn rất trẻ ấy, khắc hẳn những người trẻ tuổi ở hầm mỏ chúng ta. Đáng tiếc là chị đã có người yêu rồi…"
Chị ấy nói đùa.
Lại nhìn Hứa Nam Nam: "Trái lại thì em có thể thử xem, biết đâu có thể thành đôi với em thì sao? Chúng ta 'ở gần quan ắt sẽ được ăn lộc'."
"Thôi, em vẫn là muốn đi ăn cơm trước, chị làm việc đi." Hứa Nam Nam chuồn ngay.
Người mà Hứa Hồng giới thiệu, cô không dám tùy tiện làm quen đâu.
Buổi chiều trước khi bắt đầu làm việc, tâm trạng của công nhân trong hầm mỏ cơ bản đã trở lại bình thường. Chủ tịch công đoàn Lưu và chủ nhiệm Chu đã tốn không ít sức lực mới có thể làm lắng lại chuyện này. Cả hai người đều bực dọc Ngô Kiếm. Lúc gây chuyện thì giỏi đi qua đi lại lắm, xảy ra chuyện thì chạy mất, để người khác thu dọn, xem bọn họ là cái gì chứ.
Không lâu sau, Hứa Nam Nam nhận được thông báo. Lần bầu chọn công nhân viên tiên tiến này sẽ căn cứ vào bài phát biểu về những vấn đề khó khăn của công nhân trong mỏ. Hóa ra, tuy rằng mấy người chủ nhiệm Chu đã củng cố tinh thần của những công nhân, nhưng rốt cuộc trong lòng công nhân cũng có phần khó chịu, thế nên quản lý mỏ Cao hy vọng ít nhất sẽ giảm bớt những vấn đề khó khăn của các công nhân, cho dù không giải quyết được thì cũng có thể bày tỏ được lập trường của mình, cho công nhân biết rằng họ có coi trọng vấn đề này cũng được, thế nên mới xuất hiện chuyện này.
Nhận được tin tức, chị Liễu cùng với Tiểu Trương tích cực trở lại, hai người giúp Hứa Nam Nam chú ý để các vấn đề trong mỏ cần giải quyết ra sao.
Nói đi nói lại, kết luận cuối cùng vẫn là không có giải pháp.
Hứa Nam Nam đang vắt óc nghĩ ra biện pháp đối phó thì Chu Phương dẫn người đến.
"Tôi giới thiệu với mọi người đồng chí mới, hướng dẫn kỹ thuật của hầm mỏ chúng ta, chỉ đạo viên Lâm."
Hứa Nam Nam, chị Liễu và Tiểu Trương đứng dậy chào đón đồng nghiệp mới. Đến khi nhìn thấy mặt của đồng nghiệp mới, mắt Hứa Nam Nam trợn to.
Người mới đến tóc chải bảy ba, mặc quần áo lao động màu xanh lam, bên trong là áo sơ mi trắng, trông dáng vẻ của một thanh niên trí thức.
Thế nhưng gương mặt này để lại ấn tượng rất sâu đậm trong đầu cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận