Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 500

"Vậy thì tốt, mặc kệ thế nào, em cũng có thể yên tâm trở về rồi. Anh này, bao giờ anh mới đưa cán sự Vu về thủ đô thăm cha, chuyện của hai người cũng phải định ra đi chứ."
Lâm Thanh Bách khẽ nâng mi mắt, nhìn chằm chằm vào trang báo: "Anh sẽ về nhà một chuyến trước tết. Thanh Tùng này, sau khi về phải thành thật vào, không được gây chuyện. Mặc dù anh ủng hộ em trong chuyện lần này nhưng sau này khi về thủ đô, em nhất định phải chú ý. Hướng gió bây giờ đã có chút không giống trước, nếu còn để xảy ra chuyện, sẽ không dễ qua như lần này đâu."
Lâm Thanh Tùng vừa nghe anh trai nói vậy thì trợn trắng mắt: "Ôi chao, có phải anh đã bàn bạc trước với cán sự Vu rồi không? Trước đó cô ấy cũng nói với em là sau này thời thế thay đổi em sẽ phải gặp vạ. Không phải em đã thành thật rồi sao. Hơn nữa, tình thế lúc này còn có thể thay đổi như thế nào nữa, không phải bây giờ đã rất tốt rồi sao?" Cả nước từ trên xuống dưới đều đoàn kết một lòng, tốt biết bao nhiêu.
"Cô ấy cũng nói với em như vậy à?" Lâm Thanh Bách nhướng mày hỏi.
Lâm Thanh Tùng gật đầu: "Chẳng trách hai người lại tụ lại một chỗ, đến cả cách nói chuyện cũng giống nhau. Anh, anh đừng suy nghĩ nhiều quá, hai người vẫn còn trẻ, đừng có giống người già như vậy."
Lâm Thanh Bách như có điều suy nghĩ, sau đó nhíu mày nói: "Em cẩn thận một chút."
Ở một bên khác, Hứa Nam Nam đang bận đối phó với Cậu Hai.
Tâm trạng của Hứa Nam Nam đang rất tốt thì tên Cậu Hai lại đổi tài khoản khác nhảy ra.
Hứa Nam Nam cũng hết cách với cái tên cố chấp này: "Tôi tạm thời không định bán mấy món đồ cổ đó."
Hiện tại, Ngụy Tiểu Đông đang giúp cô thu gom đồ, thứ có thể bán đều bán hết rồi. Những món đồ còn lại khá quý, cô không định bán. Thứ nhất là bây giờ cô không còn ham thích tiền tài như trước nữa. Thứ hai là cô vẫn muốn lưu giữ mấy thứ đó trong thời đại và không gian này.
Sau khi xuyên đến thời đại này, sự đồng cảm của cô với nơi này càng ngày càng nhiều, cô không còn coi mình là một người từ bên ngoài đến nữa. Vì vậy cô không định bán những món đồ quý giá này cho một thế giới khác mà cô không biết.
Hứa Nam Nam thầm nghĩ ánh mắt của con hàng này thật tốt, những thứ mà cậu ta nhìn trúng đều là thứ tốt trong tiệm của cô.
Chẳng qua cô sẽ không bán mấy cái bình đó, con tem quân bưu xanh đó càng không thể bán.
Thấy Hứa Nam Nam không đáp lại, Cậu Hai lại gửi tới một tin nhắn: "Em gái à, hay là ra ngoài gặp mặt đi, tôi cảm thấy chúng ta sẽ nói chuyện rất hợp. Đã bàn chuyện làm ăn thì tốt nhất nên gặp mặt trực tiếp."
Này còn trêu ngươi hơn nữa. "Tôi không có hứng thú gặp mặt mấy anh chàng lắm tiền."
"Nhà chúng tôi không có tiền, thật đấy. Nhà chúng tôi là dòng dõi thư hương, tổ tiên là công thương nghiệp báo quốc." Cậu Hai lôi kéo làm quen: "Cô có biết chiếc máy bay đầu tiên trong nước đã ra đời từ nơi nào hay không? Là từ gia đình của chúng tôi đó."
Chém gió lên tận mây xanh luôn.
Hứa Nam Nam thật sự không có thời gian ứng phó với cậu ta, lại không muốn cậu ta đổi tài khoản quấy rầy mãi: "Được rồi, nếu lần sau có đồ tốt thì tôi nhất định sẽ cân nhắc đến cậu, nhưng gần đây tôi rất bận, cậu đừng có tìm tôi nữa. Nếu không sẽ làm chậm trễ thời gian tìm đồ tốt của tôi."
"Hay là tôi giúp cô tìm nhé? Cô cung cấp manh mối, tôi giúp cô tìm." Cậu Hai nhiệt tình nói.
Hứa Nam Nam chỉ muốn cười vào mặt cậu ta: "Không cần, bây giờ tôi lập tức đi tìm đây."
Đăng xuất đi ngủ.
Còn chiếc máy bay tự sản xuất đầu tiên nữa chứ, thật biết chém gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận