Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 373

Trưởng ban Tiêu lắc đầu: "Có tiên tiến hay không, không có liên quan đến lý lịch. Mỏ của chúng ta cũng không phải lần đầu tiên dựa vào điều này, trước đây bọn họ đều đã được tiến cử cả. Cũng chỉ có Lý Vỹ Minh được đánh giá qua một lần, lần này tôi vừa nhắc đến chuyện này thì tất cả mọi người đều tiến cử cô."
Không chỉ biểu hiện của Hứa Nam Nam, chủ yếu là Hứa Nam Nam được ghi tên lên bảng tuyên truyền nhiều lần, và được các bộ phận khác khen ngợi.
Đây cũng là vốn liếng lý lịch đấy.
Rời khỏi chỗ trưởng ban Tiêu, Hứa Nam Nam đi đến hỏi chị Liễu về chuyện này.
Chị Liễu cười ha hả: "Đúng vậy, lần này ông Tiêu nhắc đến chuyện này, văn phòng chúng ta đều thống nhất đồng ý để em đi. Mặc dù thời gian em vào làm muộn, nhưng biểu hiện rất tốt. Lần đánh giá này, chúng ta đều cảm thấy em thích hợp nhất."
Tiểu Trương ra vẻ nghiêm trọng gật đầu: "Anh và chị Liễu cũng được đánh giá vài lần, nhưng lần nào cũng không được, lần này bọn anh cũng không đi nữa, dứt khoát cho em đi. Trên bảng tuyên truyền có treo tên em mấy lần, quả thật là rất có cơ hội đạt được đấy. Nam Nam à, vinh hạnh của bộ phận chúng ta, đều trông cậy vào em cả đấy."
Hứa Nam Nam cũng không biết còn có nguyên nhân về phương diện này nữa. Mỗi lần cô được ghi tên trên bảng tuyên truyền toàn là trời xui đất khiến không mà.
Thế mà ngược lại còn trở thành ưu thế cho cô.
Dù sao đi nữa, chuyện này coi như là đã được xác định chắc chắn như đinh đóng cột rồi, trưởng ban Tiêu bảo Hứa Nam Nam gần đây không cần phải đi công tác nữa, cứ chuẩn bị cho chuyện bình chọn công nhân tiên tiến là được rồi.
Đối với chuyện này, quả thực Hứa Nam Nam không có hứng thú gì, nhưng không thể làm thất vọng sự kỳ vọng của tất cả mọi người được, cô chỉ có thể ở trong văn phòng xem tư liệu bình chọn của trước kia.
Thật ra cũng chỉ là các kiểu hành vi lôi kéo phiếu bình chọn mà thôi… nhìn mà cô chỉ muốn nằm ra bàn ngủ ngay thôi.
Đến chiều còn chưa tới lúc tan làm, Hứa Nam Nam xin tan làm về trước.
Hôm nay cô còn có việc, không muốn chạm mặt với cảnh sát Tôn đâu. Không ngờ rằng không chạm mặt cảnh sát Tôn, nhưng mà lại chạm mặt Hứa Hồng. Chị ta mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, trên đầu thì cột tóc đuôi ngựa, cũng chẳng biết là làm thế nào, mà đuôi tóc của tóc đuôi ngựa ấy còn xoăn lại cơ.
Thời gian này, chẳng phải cô gái này nên đang ở trường lên lớp sao, sao lại chạy ra đây chứ. Trong lòng Hứa Nam Nam có chút nghi hoặc, nhưng cũng không muốn quan tâm. Dựa theo độ tuổi kết hôn của hiện nay, Hứa Hồng đã là người có thể kết hôn rồi. Đến ngay cả Lý Tĩnh cũng không quản chị ta nữa rồi.
Trong lòng Hứa Hồng còn đang u sầu chuyện của Lưu Hồng Quân.
Chẳng biết dạo gần đây Lưu Hồng Quân đang bận chuyện gì đó, vừa tan học là mất hút, thậm chí có lúc còn không lên lớp, hiện giờ đến ngay cả cơ hội chị ta gặp Lưu Hồng Quân cũng ít đi, hai người cũng không quấn quýt lấy nhau như trước rồi, nên trong lòng không tránh khỏi có chút sốt ruột. Chị ta tự cho rằng các bạn nữ ở trong lớp không thông minh xinh đẹp như chị ta, nhưng vẫn không khỏi suy nghĩ có hồ ly tinh quấn mất Lưu Hồng Quân đi.
Trong lòng càng nghĩ lại càng lo lắng. Thêm nữa là cả ngày Lý Tĩnh cứ lải nhải bảo chị ta mời Lưu Hồng Quân về nhà chơi. Nhưng căn nhà kia thì rách nát, chen chúc vô cùng, nên chị ta không có mặt mũi nào mà mời cậu ta đến.
Những chuyện này cứ chất thành một đống, hiện giờ ngay cả đi học chị ta cũng không muốn đi. Dù sao thì trước đây chị ta muốn thi lên đại học, cũng chỉ là muốn tìm được một gia đình cán bộ mà thôi. Hiện giờ có thể thành đôi với Lưu Hồng Quân, chuyện thi đại học cũng không quan trọng nữa, đến ngay cả việc học lên cấp ba cũng không cần thiết phải học nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận