Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 553

Trước khi đi, Lâm Thanh Bách nhìn Lâm Thanh Tùng đầy ẩn ý, ​​nói với Hứa Nam Nam: "Nếu thằng nhóc này ẩu tả, lúc về em nói lại với anh."
"Anh à, em thành thật mà, anh cứ yên tâm đi." Cho dù trước đó cậu ta có dây dưa với chị dâu, nhưng đó không phải là do cậu ta không biết mối quan hệ của cô và anh trai cậu ta sao. Vả lại, hồi đó cảm thấy chị dâu thật dễ thương, rất có duyên với nhau, nhưng bây giờ cũng không dám nghĩ tới nữa. Ngay cả anh trai cậu ta cũng ngoan ngoãn tuân theo, cậu ta không dám trêu chọc đâu.
Lâm Thanh Bách liếc cậu ta một cái, thấy cậu ta rất thành thật, lúc này mới lên xe rời đi.
"Thật là, ngay cả dấm của em trai cũng ăn. Tôi đây là vì ai chứ?" Lâm Thanh Tùng tủi thân lẩm bẩm một câu, khép tay vào tay áo. Lom khom bước ra ngoài như một ông cụ non.
Hứa Nam Nam che khăn quàng cổ mỉm cười.
Đợi mấy người đi ra ngoài hết rồi, Lý Uyển nhìn căn nhà trống trải, trong lòng cảm thấy rất vắng vẻ lạnh lẽo.
Thanh Bách không thân thiết với bà ta, bây giờ anh Lâm có chuyện cũng không nói với bà ta, ngay cả con trai ruột Thanh Tùng của bà ta cũng không hợp với bà ta. Bà ta đã chọc đến ai. Không phải đều là vì cái nhà này sao? Kết quả là người trong nhà đi ra ngoài mà cũng không chào bà ta.
Dọc đường đi theo Lâm Thanh Tùng ra khỏi khu tập thể, Hứa Nam Nam coi là đã bái phục nhân duyên tốt của Lâm Thanh Tùng.
Cô và Lâm Thanh Bách lúc đi trong khu tập thể đã chào hỏi với mấy người lớn tuổi. Những người này không thường xuyên đi ra ngoài, cho nên mấy ngày nay không hề đụng phải bọn họ. Với Lâm Thanh Tùng thì khác, chỉ cần là người trẻ tuổi, dù là nam hay nữ, nhìn thấy Lâm Thanh Tùng đều giống như nhìn thấy người thân, ai cũng gọi chào một cách ngọt ngào.
"Anh Tùng, anh đi đâu vậy? Đây là ai, người thân của anh à."
"Đừng nói nhảm, chị dâu của anh."
Lại đi thêm vài bước: "Anh Tùng, đây là ai vậy?" Cô gái nhỏ nói có phần ghen tuông.
"Chị dâu của anh."
"Chẳng trách trông xinh đẹp quá thì ra là chị dâu."
Trên đường đi, Hứa Nam Nam luôn hận không thể đặt một tấm bảng lên đầu mình, trên đó ghi dòng chữ to "Tôi là chị dâu của cậu ta".
Hứa Nam Nam không hề nghi ngờ về việc cô và Lâm Thanh Tùng đi ra khỏi khu tập thể là có lẽ toàn bộ khu tập thể đều đã biết được mối quan hệ của cô và Lâm Thanh Bách.
Ra khỏi khu tập thể, có những chiếc xe con của quân khu đi qua đi lại ở bên ngoài.
Lâm Thanh Tùng không biết phải làm thế nào mà lấy được một chiếc xe con, lên xe thì thấy ấm hơn nhiều, Lâm Thanh Tùng đang không ngừng nói chuyện với tài xế đang lái xe, không hề kiêu ngạo, nói đến mức làm tài xế vui cười hớn hở.
Lúc xuống xe, Lâm Thanh Tùng không còn cười vui vẻ như trước nữa.
"Chị dâu, liên quan đến chuyện của chị Hỉ Mai, em cũng biết trong lòng chị hẳn là thấy không thoải mái nhưng chuyện này phải tin tưởng anh trai em. Còn thái độ của cha em cũng là có lý do. Chị đừng nhìn gia đình bọn em trông rất nở mày nở mặt, thật ra hoàn toàn không phải như vậy." Lâm Thanh Tùng nói như đang tán gẫu.
"Chuyện này liên quan gì đến Hỉ Mai?"
"Cha em lúc trước đắc tội với một số người, vì vậy trong khu tập thể không có được nhiều mối quan hệ thân thiết thật sự. Cha em không thích nói chuyện, mấy năm nay cũng không sửa chữa các mối quan hệ đó. Cho nên khi ông có quan hệ tốt với cha của Hỉ Mai thì rất coi trọng tình bạn này. Nên khi Hỉ Mai đến nhà, cha em cũng không tiện ngăn cản." Giọng nói Lâm Thanh Tùng khó có khi mang theo vài phần phiền muộn. "Còn mẹ em… Con người bà ấy rất hay làm người khác không thích nhưng xuất thân của bà ấy khiến bà ấy không có tự tin. Đôi khi em rất không thích bà ấy nhưng ngẫm lại cũng hiểu được cho bà ấy, bà ấy sợ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận