Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 792

Ý của mẹ có phải là mỗi người cha mẹ đều phải để lại chút vẻ vang cho con cái của mình đúng không? A, vậy thì các cậu phải nỗ lực, nếu không sau này trở thành một người cha không có chút vẻ vang nào, sẽ bị con cái chê cười mất thôi.
Cuối tuần, Tiểu Mãn về nhà thì thấy ba đứa cháu nhà mình đều rất chăm chỉ học hành, ngay cả Đại Bảo bình thường không thích chuyện học cho lắm mà hôm nay cũng ngồi học rất nghiêm túc.
Khi cô ấy làm bài xong thì ba đứa nhóc cưng lại ngồi trong phòng sách đọc sách.
Tiểu Mãn lén đi nói với Hứa Nam Nam về chuyện này, cảm thấy ba đứa trẻ này thật sự đã trưởng thành rồi. Sau này chắc chắn sẽ làm nên sự nghiệp.
Hứa Nam Nam đã không thấy lạ gì đối với biểu hiện của ba đứa nhỏ, nhưng cô lại có hứng thú đối với chuyện của Tiểu Mãn. Lần trước khi Hứa Linh nói chuyện của Tiểu Mãn với cô xong, cô luôn muốn tìm cơ hội để hỏi Tiểu Mãn, nhưng lại không tiện đến trường học để hỏi, bây giờ cô ấy về rồi đương nhiên là phải hỏi rõ chuyện này.
Buổi tối sau khi ăn xong cơm, Hứa Nam Nam vào phòng Tiểu Mãn để trò chuyện.
"Tiểu Mãn à, dạo gần đây có bận gì không, ở trường đã quen biết bạn bè chưa."
"Bạn bè trong trường học tốt lắm." Tiểu Mãn cười nói: "Mọi người đều đến từ các nơi trên khắp cả nước, ai cũng học hành giỏi giang. Trước kia em cảm thấy mình giỏi lắm cơ, nhưng đến trường rồi mới thấy có nhiều thứ bản thân vẫn còn thiếu sót. Em phải càng nỗ lực hơn nữa."
Tại sao lại nói đến chuyện học tập cơ chứ, Hứa Nam Nam ho vài tiếng: "Ý của chị là em đã quen bạn nam nào chưa. Học đại học đâu phải là không cho kết hôn đâu, nếu như em tìm được người thích hợp thì dẫn về cho mọi người xem thử, chỉ cần người phẩm chất tốt và có tinh thần cầu tiến là được."
Mặt của Tiểu Mãn đỏ bừng lên. Tay cầm chặt lấy cuốn sách.
Hứa Nan Nam thấy vậy là biết đã có chuyện rồi: "Sao, có thật rồi hả?"
"Không có mà chị, em vẫn đang chuyên tâm lo chuyện học hành mà, không có nghĩ đến chuyện đó. Thật đó." Tay Tiểu Mãn cầm chặt lấy cuốn sách, lắp bắp nói.
"Thật sự là không có sao? Cho dù là có thì cũng không có vấn đề gì cả, em cũng đã lớn rồi mà, chuyện này chị cũng không quản nhiều, chỉ là hỏi em thế thôi." Hứa Nam Nam cố gắng nói một cách ung dung.
"Không có thật."
"Được rồi, vậy thì chị sẽ không hỏi nữa. Nếu như sau này có rồi thì nói với chị nhé. Hai chị em mình không có gì là không nói được cả."
Tiểu Mãn nhanh chóng gật đầu.
Hứa Nam Nam cười tươi đứng dậy: "Em nghỉ ngơi đi nhé, chị đi ra ngoài đây."
Sau khi ra khỏi phòng của Tiểu Mãn, mắt của Hứa Nam Nam híp lại. Nhất định là có chuyện gì đó. Nhưng biểu cảm của Tiểu Mãn như vậy thì dường như lại không thành rồi. Dù sao lần trước Tiểu Mãn và Trần Trung Hoa vừa mới xác định quen nhau là cô ấy đã viết thư nói cho cô nghe ngay rồi. Nếu như đã bên nhau thì Tiểu Mãn sẽ không che giấu cô.
Nhưng ngó bộ dạng của cô ấy như vậy, trông cũng không giống là không có ý gì cả. Hay là Tiểu Mãn yêu đơn phương, hay là người ta theo đuổi cô ấy. Hay là hai người đều thầm yêu đối phương nhỉ?
Hứa Nam Nam cũng không có thời gian để bận tâm đến những chuyện này, công trình khu công nghiệp ở Thâm Quyến bắt đầu đi vào tiến độ rồi, người tổng phụ trách dự án là cô phải qua đó xem như thế nào.
Từ khi Thâm Quyến được cấp trên thông qua, sự thay đổi của nơi này có thể nói là đổi mới từng ngày. Có bến cảng, công xưởng, kho hàng, nhà cao tầng…
Khu công nghiệp của Hứa Nam Nam cũng được xây dựng rất nhanh.
Đây cũng nhờ những người đầu tư nước ngoài xây dựng nên, Hứa Nam Nam dựa vào kĩ thuật chiếm sáu mươi phần trăm cổ phần, bởi vì Hứa Nam Nam cống hiến một phần lợi nhuận thu được từ những sản nghiệp ở khu công nghiệp cho bên trên nên việc xây dựng cũng trở nên thuận lợi hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận