Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 523

Thấy Hứa Nam Nam tới, vợ cục trưởng Cao mỉm cười nhìn cô: "Bảo sao bộ trưởng Lâm đính hôn vội thế, cô gái trông xinh xắn quá, không sớm quyết định thì thấp thỏm trong lòng đấy mà."
Hứa Nam Nam bị bà ấy trêu ghẹo đỏ cả mặt. Đang tám chuyện, vợ chủ tịch huyện Tôn cũng tới giúp đỡ. Thấy Hứa Nam Nam, bà ta cười híp mắt nói: "Tôi đã sớm nghe bộ trưởng Lâm nhắc tới cô, bộ trưởng Lâm giấu kín lắm, không cho chúng tôi nhìn..."
Vợ cục trưởng Cao cười: "Hôm nay để cô nhìn cho đủ luôn, nhìn cho quen mặt, sau này đi ra ngoài, cũng đừng bảo không quen, nếu không bộ trưởng Lâm lại giận chúng ta."
Nghe mấy lời trêu ghẹo, Hứa Nam Nam cũng cười ngại ngùng giống các cô gái trẻ bây giờ. Còn về nói chuyện... Không thân quen thì vẫn nên không nói gì lung tung.
Đối với những người nhà cán bộ như này, Hứa Nam Nam vẫn không dám coi thường. Dù sao người ta cũng học được một vài thủ đoạn chính trị từ chồng của họ, ai biết những câu nói ấy có ẩn ý gì.
Rất nhanh, cánh đàn ông bên ngoài cũng tới đông đủ. Vợ của Lưu Kiến Quân cũng không nhẫn nại được, chạy vào phòng bếp làm quen với Hứa Nam Nam, vô tình hữu ý hỏi thăm quan hệ giữa cô và Lý Tĩnh.
Nghe đến tên của Lý Tĩnh, Hứa Nam Nam có chút khó chịu: "Trước kia thì có liên quan, nhưng sau khi tôi được nhận làm con nuôi, hai nhà cũng không qua lại với nhau nữa."
Sau đó cô không nói thêm gì nữa.
Vợ cục trưởng Cao ở bên kéo tay vợ của Lưu Kiến Quân: "Ngày vui mà cô hỏi gì vậy."
Vợ Lưu Kiến Quân cũng nhận ra Hứa Nam Nam không muốn nhiều lời, nên cũng không hỏi nhiều. Dù sao bà ta cũng đã hỏi được rồi, cô thật sự đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hứa. Vậy thì tốt, sau này nếu Lý Tĩnh tới cửa, bà ta cũng không cần khách sáo nữa.
Đồ ăn đã lên bàn, chủ khách ngồi chung một bàn, chủ tịch huyện Tôn cười nói: "Mặc dù Tiểu Lâm đính hôn, chưa phải kết hôn, nhưng tôi vẫn phải nói một câu. Sau này Hứa Nam Nam chính là người của ủy ban huyện chúng ta, thỉnh thoảng rảnh rỗi thì lên đây đi dạo phố cùng các chị em dâu… À là chị dâu, ôi chao, tôi chiếm tiện nghi vai vế của Tiểu Lâm chút. Đến giao lưu và học hỏi cùng các chị dâu nhé."
Lâm Thanh Bách đứng lên: "Nam Nam vẫn còn nhỏ, sau này còn phải nhờ các chị dâu giúp chỉ dạy một chút. Chúng em kính các chị một ly trước."
Hứa Nam Nam cũng mau chóng đứng lên đi theo mời rượu cùng.
Rượu vào miệng lại có vị nước lọc, Hứa Nam Nam cười híp mắt nhìn người nào đó đang tỉnh bơ đứng bên cạnh.
Tiệc rượu kết thúc, Lâm Thanh Bách uống có chút nhiều, cổ và mặt anh đỏ lòm.
Hứa Nam Nam nhớ trước kia hình như từng nghe người ta nói là ai trông càng đỏ mặt thì thật ra càng không có say. Chẳng qua là vẻ mặt say khướt ấy quá dọa người mà thôi. Thấy anh say vậy, cục trưởng Cao và Lưu Kiến Quân cùng đỡ anh về phòng.
Đã chính thức đính hôn, hai người cũng không cần tránh hiềm nghi, vợ cục trưởng Cao mang nước nóng tới để Hứa Nam Nam chăm sóc Lâm Thanh Bách.
Đây là lần đầu tiên Hứa Nam Nam chăm sóc người say rượu, nhìn người nào đó đang giả vờ bất tỉnh trên giường, cô cầm khăn lông vặn nước đi sang lại gần mép giường, đưa tay phủ lên trán anh: "Người đi hết rồi, còn giả bộ gì nữa."
"Phụt." Người trên giường cuối cùng cũng có động tĩnh, một tay lấy khăn lông trên mặt ra, một tay chống người đứng dậy. Ánh mắt tỉnh táo sáng ngời, đâu còn bộ dạng say khướt lúc nãy.
"Anh còn tưởng mình sắp được hưởng thụ sự chăm sóc của vị hôn thê chứ, thế mà em lại không săn sóc như vậy."
Hứa Nam Nam liếc xéo anh: "Là ai nói sẽ chăm sóc em, không để cho em phải nhọc lòng vậy."
Lâm Thanh Bách cười bất đắc dĩ, hai mắt sáng ngời nhìn Hứa Nam Nam không chớp mắt.
Hứa Nam Nam bị anh nhìn có chút không được tự nhiên: "Anh nhìn cái gì đấy."
Hôm nay đến một đóa hoa cô cũng không cài lên người, trông cực kỳ mộc mạc. Đến cô cũng thấy hôm nay mình nhạt nhẽo, không có điểm nhấn nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận