Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 408

Ngô Kiếm trừng chị ta: "Cô…cô nói thì người khác sẽ tin à? Chuyện tôi không làm, ai có thể đổ lên đầu tôi chứ?"
"Em còn trẻ, bị anh lừa, vẫn sẽ có người tin thôi. Muốn khiến người khác cho rằng em bị anh ức hiếp, dễ làm lắm." Hứa Mai Tử nói.
Lúc này chị ta hoàn toàn không còn dáng vẻ hiền lành dịu dàng như ngày thường.
Nhịp tim của Ngô Kiếm từ từ tăng lên.
"Hứa Mai Tử, cô điên rồi, cô không cần danh dự nữa à?" Anh ta không tin nữ đồng chí có thể làm như vậy, cho là người khác có tin thì sau này thanh danh của chị ta cũng không còn nữa. Đời này không thể ngóc đầu lên nổi.
Hứa Mai Tử lạnh lùng nhìn anh ta: "Bây giờ thanh danh của tôi không còn bao nhiêu cả, còn anh, muốn tiếp tục tiến về phía trước, hay là bị xử tội lưu manh."
Mẹ chị ta nói không sai, không thể mềm lòng với đàn ông. Lúc nên áp chế thì phải áp chế, đừng nghĩ rằng anh ta có thể nhìn thấy những trả giá của bạn thì sẽ đối xử tốt với bạn.
Lúc trước chị ta không nghe, kết quả bây giờ nhận lấy thiệt thòi.
Ngô Kiếm nhìn chị ta, sau lưng bắt đầu vã mồ hôi lạnh.
Trước kia anh ta luôn cảm thấy Vu Nam Nam không phải đồng chí tốt, một đứa con gái mà cứ luôn tiến lên như thế làm gì, không an phận ở nhà. Giống như mấy người chị của anh ta, luôn tích cực làm việc trong đơn vị, kết quả là làng trên xóm dưới luôn nói con trai như anh ta không bằng con gái, nữ tính như vậy là không được. Thế nên anh ta cảm thấy Hứa Mai Tử so với cô ngoài việc không phải là nhân viên chính thức, học lực thấp hơn một chút ra, cũng không thua kém gì.
Giờ mới biết người phụ nữ này còn tàn nhẫn hơn ai hết.
Hứa Nam Nam nhận ra lúc Ngô Kiếm đến phòng hội nghị, sắc mặt anh ta thoắt xanh thoắt đen.
Lần phát biểu này, quản lý mỏ Cao không tham gia, để cho quản lý mỏ Lý chủ trì.
Chủ tịch công đoàn Lưu ở bên cạnh, sắc mặt cũng không dễ nhìn.
Đợi mọi người đến đầy đủ, quản lý mỏ Lý mới giải thích về việc bình chọn công nhân viên tiên tiến lần này. "Mọi người đều nghe qua việc quyên góp lương thực vào hôm trước rồi chứ. Đây là chuyện tốt, ủy ban mỏ chúng tôi cũng rất ủng hộ việc tổ chức hoạt động giúp đỡ công nhân. Sau khi quản lý mỏ Cao biết chuyện, đã yêu cầu tất cả cán bộ quyên góp lương thực, ít nhất cũng phải quyên góp mười cân. Các đồng chí, ủy ban mỏ đã dành không ít ủng hộ cho chuyện này. Nhưng kết quả lại làm người khác không vừa lòng…"
Một đoạn phát biểu lưu loát, muốn nói với mọi người rằng, chuyện công đoàn tổ chức quyên góp lần này ủy ban mỏ đã tích cực ủng hộ dựa vào những ý kiến của bạn, của tôi, của mọi người. Nhưng cuối cùng là, năng lực làm việc của công đoàn quá yếu kém, thiếu suy nghĩ, không chỉ không giải quyết vấn đề cho công nhân, mà còn để phát sinh mâu thuẫn giữa công nhân, ủy ban mỏ cũng rất phiền não. Vì vậy nhân dịp bình chọn công nhân viên tiên tiến lần này sẽ thu thập một số ý kiến.
Vừa nghe dứt lời của quản lý mỏ Lý, những đại biểu của công nhân lập tức vỗ tay rầm rộ.
Sau khi xảy ra chuyện ngày hôm trước, mọi người đã không còn nhiệt tình với việc quyên góp lương thực nữa, cứ nghĩ quyên góp một chút là sau này có thể tìm công đoàn nhận lương thực, kết quả là chỉ hời cho một vài gia đình. Nghĩ đến là thấy bực bội. May mà sau đó số lương thực này vẫn là được nhận về.
Tiếng vỗ tay càng dữ dội, sắc mặt của chủ tịch công đoàn Lưu càng u ám. Đôi mắt như có dao, hận không thể xuyên qua kẻ đầu sỏ là Ngô Kiếm.
Ngô Kiếm vừa bước vào, trong đầu toàn là mớ hỗn độn, lúc này lại nghe thấy quản lý mỏ Lý đẩy hết chuyện về phía công đoàn, cũng chính là đẩy lên người anh ta, anh ta biết sau này bản thân rất khó cất đầu lên được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận