Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 605

"Đừng có ở đó mà lừa gạt em, anh có thể để mình chịu uất ức như vậy sao?" Hứa Nam Nam không thèm tin lời anh, cô đi loanh quanh vài vòng trong nhà: "Ở đây là địa bàn của em, nếu mà dám đưa những người phụ nữ không liên quan tới đây thì, hứ!"
Lâm Thanh Bách nghe lời nói ngang ngược như vậy của cô thì không nhịn được cười. Cô bé này, càng ngày càng biết gây khó dễ cho người khác. Anh bước qua, dùng một tay ôm cô trọn vào người anh, hít một hơi thật sâu.
Hứa Nam Nam nói: "Đợi đã, anh vẫn chưa trả lời em mà."
"Đương nhiên là đồng ý rồi, có bao giờ anh không đồng ý với em đâu?" Lâm Thanh Bách cúi đầu xuống hôn lên môi của cô. Nếm được sự ngọt ngào, trong lòng anh thở dài thỏa mãn. Đúng là món quà năm mới quý giá nhất mà anh nhận được.
Hứa Nam Nam bị hôn đến quên mất trời đất, quên sạch luôn cả Tôn Hỉ Mai.
Kỳ nghỉ tết nhanh chóng kết thúc. Ngày đầu trở lại làm việc ở hầm mỏ Hứa Nam Nam nhận được tin nhắn của Cổ Lỗ Sĩ, đã mua được tài liệu kỹ thuật của máy động cơ, tổng cộng tiêu hết một triệu hai trăm ngàn.
Hứa Nam Nam thấy con số ấy là sắp bật chửi ra má nó ơi.
Đành biết là kỹ thuật khoa học rất đáng giá, nhưng cũng đâu cần phải tới nỗi đốt tiền đến vậy chứ.
"Có đầy đủ tất cả không?" Hứa Nam Nam hỏi.
Ai ngờ rằng người này rất hào phóng nói: "Ở trong đó hết, cô có thể đem về xem trước, nếu thấy hữu dụng rồi mới trả tiền cũng được."
Hứa Nam Nam ngạc nhiên: "Món đồ này hơn cả triệu bạc đấy, cậu tin tưởng tôi đến thế sao?"
Cổ Lỗ Sĩ gửi biểu tượng mặt cười qua: "Trên đời này người có thể lừa tiền tôi một triệu mà rút lui được không còn mấy người đâu."
Nghe xong câu nói này Hứa Nam Nam cuối cùng cũng tin câu ngưu tầm ngưu mã tầm mã là đúng thật, sao lời giống cậu Hai quá vậy. Tự tin đến nỗi khiến người khác muốn đánh một trận.
Người ta rộng lượng như vậy, Hứa Nam Nam cũng không ưỡn ẹo. Cô nhất định phải xem xét món đồ này mới được. Dù sao cô cũng là người nghèo khó. Là kiểu người mà nghèo đến mức góp hết toàn bộ gia sản cũng không mua nổi những món đồ kết tinh kỹ thuật khoa học như vậy.
Cái gọi là tài liệu kĩ thuật chính là một đống các ghi chép, bản vẽ và ký tự trên giấy. Hứa Nam Nam xem một hồi cũng không hiểu nguyên lý của những thứ này là gì.
"Quả nhiên là thuật nghiệp chuyên môn, thứ này phải kiếm người thạo nghề mới được."
Hứa Nam Nam nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy người duy nhất mình có thể nghĩ đến chỉ có thể là Lâm Thanh Tùng mà thôi. Nhưng làm cách nào có thể đưa cho Lâm Thanh Tùng xem mà lại không để người khác nghi ngờ đây…
Hứa Nam Nam cảm thấy phải đi công tác một chuyến để tìm hiểu về những tấm bản vẽ này. Vì vậy khi mà trưởng ban Tiêu phân chia nhiệm vụ công tác vào đầu năm mới, Hứa Nam Nam đã hăng hái xung phong nhận nhiệm vụ ở Thượng Hải.
Nghe Hứa Nam Nam sắp đi công tác, Lâm Thanh Bách có chút lo lắng: "Nam Nam à, sau chuyến công tác này hay là đổi sang một vị trí khác đi."
Hứa Nam Nam ngạc nhiên hỏi "Tại sao vậy?"
"Có thể sau này sẽ không tiện đâu, em chuyển sang vị trí khác đi nhé, nếu không anh sẽ không yên tâm đâu."
Hứa Nam Nam nghĩ đến sau này... Bỗng giật mình một cái. Sau đó ngoan ngoãn gật đầu. "Ừ, em về sẽ nói với trưởng ban Tiêu."
Lâm Thanh Bách thấy cô nghe lời như vậy lại cảm thấy tủi thân cho cô, an ủi: "Đây chỉ là tạm thời thôi, hãy tin anh. Đợi sau này thuận tiện hơn, em muốn làm gì anh cũng sẽ ủng hộ."
Hứa Nam Nam ừ một tiếng, nhưng trong lòng cô rất rõ sẽ phải đợi rất lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận