Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 584

Chương Lỗi nhìn thấy, ánh mắt giật một cái, tên này còn muốn sờ súng luôn rồi.
Thầm chửi miệng mình ăn mắm ăn muối, vừa mới nhắc nhở Lâm Thanh Bách xong, người yêu của anh đã bị người khác đưa đi. Đây là đang gây chuyện gì thế này.
Hứa Nam Nam bị người đẩy xuống xe, bước vào một cái sân, trong sân là một dãy phòng có gạch ngói màu đỏ. Biểu ngữ ở trong sân cũng chỉ toàn là những khẩu hiệu tuyên truyền.
Một tấm biển được dựng trước cửa phòng gạch ngói đỏ, Tổ Học Tập Ủy Ban Tỉnh.
Cô bị người ta đưa thẳng vào trong căn phòng gạch ngói đỏ, sau đó những người kia lập tức đi ra ngoài. Lúc này, Hứa Nam Nam mới nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc trong phòng.
Người đàn ông kia ngẩng đầu lên, Hứa Nam Nam lập tức cảm thấy chán ghét. Đó chính là người đàn ông ở cùng với người yêu của Ngụy Tiểu Đông.
"Đồng chí này, ngồi xuống nói chuyện đi."
Cao Kiến Quốc đứng dậy, cầm ly rót nước cho Hứa Nam Nam. Nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Hứa Nam Nam, còn cả da thịt trắng nõn, nụ cười ông ta càng tươi rói hơn.
Ông ta cầm ly trà đưa tới trên tay Hứa Nam Nam. Hứa Nam Nam nhìn một cái, không thèm nhận.
"Đồng chí, mời uống trà."
Hứa Nam Nam không động tới: "Rốt cuộc các người muốn thế nào. Chuyện tôi chưa từng làm, không thể nghe lời người khác tố cáo mà định tội tôi được."
"Cô biết Ngụy Tiểu Đông nhỉ." Cao Kiến Quốc châm một điếu thuốc, ngồi trên ghế hút một hơi, nhả một vòng khói mù về phía Hứa Nam Nam. Hứa Nam Nam nén giận, chờ làn khói mù kia biến mất mới hít một hơi: "Biết! Thế thì thế nào, biết thì phải bị bắt? Người anh ta quen biết nhiều hơn đại dương ấy, sao anh không bắt hết luôn đi?"
"Tôi thấy không chỉ quen biết thôi đâu nhỉ, bình thường Ngụy Tiểu Đông có trả cho cô thứ gì không?"
"Thứ gì, tôi không biết." Tim Hứa Nam Nam thầm đập, không phải Ngụy Tiểu Đông bán đứng cô rồi chứ.
Cao Kiến Quốc cười một tiếng, lại rít một hơi thuốc, làn khói mù bay ra từ mũi: "Là đồ cổ, nói đúng hơn đó chính là món đồ cổ mà ông chủ của cậu ta đã đưa cho cậu ta. Đồng chí, đây chính là đồ của nhà tư bản, cất giấu những thứ này, các người đang muốn làm gì? Tích góp lực lượng, chuẩn bị phản động à?"
Có thể nói cái nồi này rất to, Hứa Nam Nam trừng lớn hai mắt. Cái gì mà đồ của ông chủ Ngụy Tiểu Đông để lại chứ, đó rõ ràng là đồ do cậu ta đi khắp nơi thu nhặt. Còn phản động, một cái súng cô cũng không có, lấy cái gì phản động.
Những người này rõ là đang nhắm mắt nói bừa.
Thấy dáng vẻ hoảng sợ của Hứa Nam Nam, lúc này Cao Kiến Quốc mới cười hài lòng, nữ đồng chí này bị dọa sợ rồi.
Ông ta cười một tiếng, đưa tay muốn nắm lấy bả vai Hứa Nam Nam, Hứa Nam Nam nhanh chóng né người ra.
Cao Kiến Quốc nghiêm mặt nói: "Nữ đồng chí, cô có biết phản động là phải đi diễn hành, còn phải bị bắn chết không. Thái độ của cô như thế là không được rồi. Bây giờ tôi nói chuyện với cô, cô còn có thể ngồi đây uống trà. Nếu như tôi giao cô cho đám người cầm súng kia, mấy người kia sẽ hành hạ cô đến chết đấy."
"Các người nói tôi phản động thế thì phải đưa bằng chứng ra đây, đừng có tự suy đoán cái gì rồi tự cho là thế. Chúng ta là người cùng đảng, là đất nước do nhân dân làm chủ, đừng có làm kiểu cách như trước kia." Hứa Nam Nam kiên quyết nói.
Cô đã nhìn ra, cái tên trước mặt mình đây chính là yêu ma quỷ quái, trong lòng đang có ý đồ riêng. Cho dù thái độ của cô có tốt hơn cũng không có tác dụng gì.
Cao Kiến Quốc thấy dáng vẻ mạnh miệng của cô, vừa thích vừa tức: "Cô nói đi, đồng chí này, sao lại không biết điều thế. Ôi tôi còn đang không đành lòng đâu đấy, nếu không tôi đã tống cô đi từ lâu rồi. Cô cần phải hiểu rõ, nói với tôi hay muốn nói với mấy tên cầm súng ở bên ngoài kia. Nếu thái độ của cô tốt hơn một chút, tôi cũng có thể nói giúp cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận