Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 753

Bộ phận bảo vệ của Vệ Quốc Binh cũng nhanh chóng chạy đến, bọn họ không nói lời nào, bắt hết đám người của Ngô Kiếm lại.
Lâm Thanh Bách cũng nhanh chóng nhận được tin, đưa người đến đón Hứa Nam Nam và xử lý chuyện này.
Ngô Kiếm chỉ dám hống hách trước mặt Hứa Nam Nam, thấy Lâm Thanh Bách đến, một câu cũng không dám nói. Anh ta chỉ nói đây là chỉ thị của ủy ban cách mạng.
Lâm Thanh Bách nhếch môi lạnh lùng nhìn, nắm cổ áo anh ta: "Vậy thì đi hỏi ủy ban cách mạng cho rõ, có phải bọn họ cho người đến bắt vợ của Lâm Thanh Bách tôi không."
Người của ủy ban cách mạng còn đang định bụng khi Ngô Kiếm ra tay xong thì sẽ đến ủy ban huyện tịch thu nhà.
Kết quả chưa đợi được tin tức của Ngô Kiếm thì đã đợi được Lâm Thanh Bách đưa Ngô Kiếm tới.
Người phụ trách ủy ban cách mạng huyện Nam Giang là Tiêu Hồng Vệ. Tên lúc đầu là Tiêu Giải Phóng, để hùa theo chính sách bên trên nên đã đổi tên. Ban đầu, bên tỉnh lỵ cử hắn đến là để triển khai làm việc ở Nam Giang. Vốn dĩ cho rằng cơ hội của mình đến rồi, kết quả trên dưới ủy ban huyện Nam Giang không một ai phối hợp với hắn. Làm cho hắn bây giờ không làm gì được, công việc cũng không triển khai được. Vì vậy hắn mới nhân cơ hội này động vào Lâm Thanh Bách để giết gà dọa khỉ.
Khi thấy Lâm Thanh Bách bắt người đến, hắn vừa giận vừa sợ: "Bộ trưởng Lâm, anh làm gì vậy?"
"Tôi lại muốn hỏi chủ nhiệm Tiêu muốn làm gì đấy, cho người đến đơn vị bắt vợ tôi. Sao thế, chủ nhiệm Tiêu nghiện khám nhà tịch thu tài sản nên muốn tịch thu nhà của tôi à?"
"Bộ trưởng Lâm đừng nói những lời khó nghe như vậy, chúng tôi cũng chỉ nghe chỉ thị của cấp trên, chúng tôi đã điều tra rõ lai lịch gia cảnh của Vu Nam Nam vợ cậu cả rồi. Lý lịch phức tạp như vậy, chúng tôi nhất định phải thẩm tra xét duyệt, đây là việc bắt buộc. Bộ trưởng Lâm cũng là cán bộ, chắc là cũng hiểu điều này mà phải không."
Lâm Thanh Bách cười lạnh: "Các người điều tra rõ ràng như vậy, chắc cũng điều tra được vợ tôi đã cắt đứt quan hệ với nhà đó từ lâu. Hơn nữa chuyện này ban đầu còn là chuyện tiêu biểu được chính quyền địa phương các cấp tuyên truyền, còn nhận được cả bằng khen về chuyện này."
"Điều này cũng không nói rõ được cô ta không có quan hệ với những người đó." Tiêu Hồng Vệ cãi bướng lại.
Lâm Thanh Bách cũng không nói nhiều với hắn, ném Ngô Kiếm cả người đầm đìa mồ hôi vì run sợ xuống chân, rồi hừ một tiếng khinh thường rời đi.
Thấy Lâm Thanh Bách rời đi, Tiêu Hồng Vệ thở phào nhẹ nhõm. Nhìn bộ dạng sợ hãi của Ngô Kiếm, hắn đá một phát: "Đồ vô dụng. Chẳng có chút tiền đồ nào cả. Lâm Thanh Bách cũng chả có bản lĩnh gì cả, không phải vẫn rời đi thế thôi đó sao?"
Nghĩ đến mình mới nói hai ba câu đã khiến Lâm Thanh Bách rời đi, trong lòng Tiêu Hồng Vệ có chút kiêu ngạo.
Phần còn lại, Lâm Thanh Bách đã thu thập xong tài liệu, anh chuẩn bị hai bản, một bản gửi lên ủy ban tỉnh và bản còn lại gửi lên ủy ban cách mạng tỉnh.
Hai bản tài liệu này đều là bằng chứng phạm tội của ủy ban cách mạng Nam Giang do Lâm Thanh Bách thu thập được trong thời gian này.
Không chỉ bản thân Tiêu Hồng Vệ, mà có cả những bè lũ dưới tay hắn ở ủy ban cách mạng nữa. Trong đó có thể kể đến những tội trạng như ép phụ nữ quan hệ, trộm cướp đánh chết người… Các tội trạng rõ ràng.
Chuyện này mà xảy ra ở hai năm trước, không biết bọn chúng đã bị bắn bao nhiêu lần. Tội trạng vừa nộp lên, người của Lâm Thanh Bách đã bắt người của Tiêu Hồng Vệ và hắn đi.
Hành động lần này đã kinh động đến ủy ban tỉnh và ủy ban cách mạng tỉnh.
Một số người trong cuộc cũng hiểu rõ, Tiêu Hồng Vệ đã bị Lâm Thanh Bách để mắt đến, nếu không chứng cứ cũng sẽ không đầy đủ như vậy.
Lần này, Lâm Thanh Bách đã điều tra một cách rõ ràng. Tiêu Hồng Vệ làm ra những chuyện như vậy, tất nhiên phải chịu trừng phạt nghiêm khắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận