Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 775

Nhị Bảo và Tam Bảo nhìn Hứa Nam Nam. Hình tượng của Lâm Thanh Bách trong lòng các cậu to lớn biết bao nhiêu. Nhưng người cha to lớn ấy của các cậu đâu có học bao nhiêu đâu, không phải vẫn giỏi giang thế sao.
Thấy Đại Bảo phá đám mình, Hứa Nam Nam ngoắc tay, bảo Đại Bảo tới. Sau đó nắm lấy mép áo của cậu bé lôi ra ngoài. Oắt con, còn dám so sánh với cha con à. Cha con trên biết thiên văn, dưới giỏi địa lý, con có thể so được sao? Cả ngày không lo học hành, còn ở đấy mà lý luận xiêu vẹo.
Nhị Bảo và Tam Bảo đang đứng trong phòng nhanh chóng nghe thấy tiếng ré như heo chọc tiết của Đại Bảo.
Buổi tối Lâm Thanh Bách về, Đại Bảo khóc thút thít đi mách cha. Nói mẹ đánh mông cậu bé.
Lâm Thanh Bách ngó sơ qua, rồi mặc quần lên cho cậu bé. Sau đó nói nhỏ với cậu bé: "Gan con to lắm, cha còn sợ mẹ con, thế mà con còn dám nói mẹ. Ngoan nào, đi xin lỗi mẹ đi, nếu không hai cha con mình sẽ bị đuổi ra khỏi nhà đấy."
Đại Bảo mếu máo nhìn anh hồi lâu, sau đó chấp nhận số phận đi tìm Hứa Nam Nam xin lỗi. Âm thịnh dương suy, cuộc sống này khó khăn quá.
Lâm Thanh Bách luôn ủng hộ tuyệt đối, đặt Hứa Nam Nam ở địa vị cao nhất trong gia đình.
Hơn nửa năm học tập, khẩu ngữ và ngữ pháp tiếng Anh của Hứa Nam Nam đã khá lên. Ngay cả ba đứa trẻ cũng nói được vài câu tiếng anh, khoe khoang mãi trong khu tập thể.
Tháng mười, văn kiện khôi phục kỳ thi xét tuyển đại học được ban hành. Cả nước sôi sục, mấy triệu thành niên trí thức bắt đầu chuẩn bị chiến đấu với kỳ thi tuyển sinh đại học.
Tại đồn trú của thanh niên trí thức thôn họ Tôn, các thanh niên trẻ người nào người nấy cùng vùi đầu khắc khổ ôn luyện.
Nhờ những tài liệu mà Hứa Nam Nam gửi đến, những thanh niên trí thức này sớm đã chuẩn bị tốt. Lần văn kiện được ban hành này, ai cũng vui sướng gào lớn, cùng nhau trao đổi tài liệu học tập.
"Tiểu Mãn tốt quá rồi, kỳ thi tuyển sinh đại học thật sự được mở lại rồi, tớ cảm thấy mình ôn tập rất ổn, chắc hẳn sẽ thi đậu." Nữ thanh niên trí thức cùng phòng với Tiểu Mãn vui sướng nói.
Tiểu Mãn đang miệt mài ôn tập trong sách, nghe thấy vậy, ngẩng đầu cười nói: "Phải quý trọng khoảng thời gian này mà ôn tập kiến thức cho vững thêm mới được."
"Thi đậu được là được rồi. À cậu định thi trường nào?"
Tiểu Mãn nói: "Tớ định thi trường đại học ở thủ đô."
Nữ thanh niên trí thức ngạc nhiên không thôi: "Đại học thủ đô à, đâu có dễ đậu như thế. Sao cậu nhất định phải thi ở đó vậy chứ."
"Người nhà của tớ ở đó, tớ đã hứa với nhà mình là sẽ đến đó đoàn tụ với họ." Tiểu Mãn mong đợi nói.
"Cậu thi vào đại học thủ đô cũng tốt, chọc tức tên Trần Trung Hoa kia đi. Cậu biết không, tên Trần Trung Hoa đó đúng chẳng là thứ gì nên hồn. Sau khi về lại thành phố thì biến mất tăm mất tích luôn. Con gái nhà thư ký Hách hiện giờ còn bị người ta cười nhạo á. Đàn ông như vậy thật sự quá vô sỉ, lúc đó cậu không bên anh ta là chính xác."
Tiểu Mãn cũng không ngờ Trần Trung Hoa lại là người như vậy. Vì để được về lại thành phố mà cưới con gái của thư ký Hách, kết quả sau khi về được rồi thì một đi không trở lại.
Cô ấy không hiểu nổi, Trần Trung Hoa vì đạt được cái gọi là tham vọng to lớn của mình mà có còn giới hạn cuối cùng hay không.
Kỳ thi được tổ chức vào mùa đông. Nơi thi của nhóm người Tiểu Mãn là tỉnh lỵ. Hứa Nam Nam lo lắng trong kỳ thi Tiểu Mãn không có người chăm sóc sẽ ảnh hưởng đến kết quả, đành nhờ vợ chồng Chương Lỗi giúp đỡ đôi chút.
Việc chỉ cần động ngón tay này, Chương Lỗi không nói nhiều đã đồng ý ngay.
Tiểu Mãn vừa đến tỉnh lỵ, Chương Lỗi và người vợ bác sĩ cùng nhau lái xe Jeep đi đón cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận