Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 593

Hứa Nam Nam gật đầu, cảm thấy tầm nhìn của bản thân mình lúc trước quá hạn hẹp.
Từ khi ra khỏi thôn họ Hứa, những thứ cô nhìn thấy cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Cho dù đó là thôn họ Hứa hay là hầm mỏ, đều là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể. Đến khi thật sự gặp phải chuyện lớn, cô lại không nhìn thấy được. Sau này cần phải học hỏi nhiều hơn, không thể để giống như lúc trước được.
Lúc trở về Nam Giang đã là buổi chiều.
Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách về đến nhà, hai cụ vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì. Chỉ nghe đồng nghiệp trong hầm mỏ nói là làm việc ở tỉnh, nên không lo lắng gì.
Lâm Thanh Bách vẫn còn phải trở lại bộ vũ trang để xử lý công việc, hai người nói chuyện thêm một lát rồi anh rời đi.
Hứa Nam Nam nhìn thời gian vẫn còn sớm bèn đi đến mỏ. Ngày hôm đó lúc cô bị đưa đi có rất nhiều người đứng nhìn, cô phải nhanh đến hầm mỏ để nói cho rõ ràng.
Vào lúc này lời đồn đại sẽ lan ra rất nhanh.
Quả nhiên khi Hứa Nam Nam vừa mới đến cửa hầm mỏ, Vệ Quốc Binh vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn cô, chạy đến hỏi thăm cô chuyện ở tỉnh.
"Chú Vệ, chú cũng nghe rồi à? Tin đồn ở hầm mỏ lan nhanh quá." Hôm qua cô mới xảy ra chuyện này, hôm nay đã truyền đi rồi. Đúng là cô đã đánh giá thấp năng lực lan truyền tin vào lúc này.
"Hôm qua mọi người trở về chú nghe được một chút, quản lý mỏ không cho nói linh tinh nên mọi người cũng chưa nói gì cả. Nhưng mà chuyện này sao mà có thể quản được miệng lưỡi người ta chứ. Đấy, buổi trưa mọi người ai cũng thảo luận chuyện này đấy." Vệ Quốc Binh lo lắng nói: "Cháu quay về có phải là không có chuyện gì không?"
Hứa Nam Nam gật đầu: "Vâng ạ, đều là hiểu lầm thôi. Hôm qua đi không bao lâu thì cháu được về rồi, chỉ là không có xe về nên cháu ở lại một đêm."
"Không sao thì tốt, chuyện như vậy đừng nên vướng vào." Vệ Quốc Binh vui mừng không thôi.
Trước đây anh ấy gặp qua không ít loại chuyện như này. Những nhà tư bản, đại địa chủ ngoại thành bây giờ đều bị theo dõi cả. Không ai sống tự do, đời con cháu cũng ngóc đầu không nổi.
"Chú Vệ, cháu đi vào trước, cháu còn phải đi tìm lãnh đạo để nói chuyện nữa."
"Đi nhanh đi, nhanh chóng nói cho rõ ràng. Chuyện này đúng là phiền phức lắm."
Đi vào trong hầm mỏ, có người quen biết với Hứa Nam Nam đã bắt đầu chỉ trỏ vào cô. Thậm chí còn có người lo lắng rằng có điều không ổn khi cô đi đến gần, cố ý cách xa cô một chút.
Tuy rằng những người này không quá thân quen, nhưng trong lòng Hứa Nam Nam vẫn có một chút khó chịu.
Cô thở dài, sau đó đi thẳng đến văn phòng ủy ban mỏ.
Ngược lại, người trong văn phòng vẫn giống bình thường, thấy cô đến cũng chỉ kinh ngạc một chút. Chu Phương vui vẻ: "Nam Nam, em không sao rồi. Quản lý mỏ nói với bọn chị em không sao, bọn chị vẫn cho ông ấy lừa bọn chị đấy."
"Em không sao, chỉ là hiểu lầm thôi, nói rõ ràng thì không sao nữa. Nếu xảy ra chuyện thật sự thì em còn có thể quay trở về sao?" Hứa Nam Nam cười nói.
Những người khác nghe được thì cũng thay cô thở phào nhẹ nhõm.
Quản lý mỏ Cao và Lý Thành Văn nghe được động tĩnh thì lập tức từ văn phòng đi qua, nhìn thấy Hứa Nam Nam, hai người cũng nhẹ nhõm hẳn. "Không sao thì tốt. Sau này phải thận trọng một chút."
Hứa Nam Nam đồng ý, lại nói: "Quản lý mỏ, tôi vừa mới từ ngoài trở về, trên đường hình như có rất nhiều tin đồn liên quan đến tôi."
Chu Phương tức giận nói: "Đều là những người rảnh rỗi, về là lảm nhảm ngay. Đặc biệt là Hứa Mai Tử ấy. Đa số tin đồn đều là từ cái miệng cô ta mà ra cả."
Hôm đó người đến tỉnh đều là người có quan hệ tốt với Hứa Nam Nam, cho dù xảy ra chuyện thì người ta cũng sẽ không giậu đổ bìm leo. Hơn nữa, quản lý mỏ Cao còn cố ý nói rằng không được nói năng linh tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận