Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 802

Chu Thắng Nam nghiêng người dựa vào khung cửa, nhếch miệng cười một cái, nhưng trong mắt lại không có ý cười: "Cậu bé ơi, cô muốn nói chuyện với chú hai của cháu, cháu ra ngoài chơi một lát được không nào?"
Giọng nói lạnh lùng làm cho Nhị Bảo cũng phát run lên. Cậu bé vội vàng bưng đĩa trái cây chạy ra ngoài, thế giới của người lớn sao lại phức tạp như vậy, cậu bé vẫn không hiểu được, dù sao chú hai là đàn ông có bị đánh cũng không sao.
Nhị Bảo vừa ra khỏi cửa thì Chu Thắng Nam đã bước vào trong phòng, trở tay đóng cửa lại.
Ngay sau đó nghe được âm thanh chói tai phát ra từ trong căn phòng.
Nghe được âm thanh bên trong, Nhị Bảo nuốt ngụm nước bọt. Chú hai nói không sai mà, đồng chí nữ thật đáng sợ, đặc biệt là một đồng chí nữ thông minh.
Lâm Thanh Tùng lại quay về nhà.
Cậu ta chuyển đến sở nghiên cứu mới được một tháng, lời thề ở tới tuổi già lúc đầu còn chưa đạt được thì bản thân đã ỉu xìu chạy về.
Sau khi trở về, cả người giống như người mất hồn.
Nhị Bảo lo lắng Lâm Thanh Tùng bị đánh ngốc luôn, cậu bé sợ sệt, thế là cậu bé nói chuyện này cho cha mẹ và các anh em.
Đại Bảo rất khó xử. Nếu là đàn ông đánh, cậu bé sẽ không nói lời nào, chắc chắn sẽ đến giúp chú hai báo thù. Nhưng đây là bị một người phụ nữ đánh… vậy thì coi như là hai người đánh nhau tay không với nhau đi.
Hứa Nam Nam nói: "Đáng đời cho cái miệng bậy bạ của cậu ta, nói cái gì mà không tốt, còn nói đồng chí nữ không có hương vị phụ nữ nữa chứ. Nếu ai mà nói mẹ như vậy, mẹ chắc chắn sẽ đánh cho người đó nhìn không ra luôn."
Sau đó cô dạy các con của mình: "Sau này nhớ lấy, đừng bao giờ nói đồng chí nữ trông rất xấu, không có hương vị phụ nữ. Gặp người có tính cách không tốt thì gọi là có cá tính, gặp được người không xinh đẹp thì gọi là có tâm hồn."
"Mẹ à, mẹ không có cá tính, cũng không có tâm hồn!" Tam Bảo nhanh chóng nịnh nọt.
Hứa Nam Nam: "..." Đúng là đứa con thật thà.
Không cần biết thế nào, Lâm Thanh Tùng bằng lòng về nhà rồi, Lý Uyển cực kì vui mừng. Bà ta không thể thuyết phục Lâm Thanh Tùng, thế nên đến nhờ Hứa Nam Nam với Lâm Thanh Bách làm công tác tư tưởng cho Lâm Thanh Tùng.
Bà ta không quản nổi đứa con này, may mắn là có Lâm Thanh Bách và Hứa Nam Nam quản được cậu ta.
Lâm Thanh Bách tìm Lâm Thanh Tùng nói vài câu về vấn đề cá nhân: "Tìm người yêu không có đáng sợ như em nghĩ đâu, em thấy anh và chị dâu em không phải tốt lắm sao. Trước kia, trước khi anh gặp chị dâu em cũng chưa cân nhắc đến chuyện này, cho rằng bản thân sẽ không kết hôn. Nhưng đến khi gặp được rồi, em sẽ chỉ mong sao có thể cưới cô ấy về nhà ngay. Tuy rằng trước kia em bừa bãi, nhưng vẫn chưa chân chính yêu đương bao giờ mà phải không, em cũng nên tìm đối tượng thử xem."
Anh cũng biết em trai nhà mình nhìn thì không đáng tin cậy, nhưng ngay cả tay của nữ đồng chí cũng chưa từng nắm qua.
"Tìm một đồng chí nữ mà mình thích rồi sống cùng với nhau, tốt đẹp lắm." Lâm Thanh Bách đầy tự hào nói. "Giống như chị dâu của em, dịu dàng chu đáo lại ân cần, tính cách cũng tốt. Mặc dù anh không còn trẻ nữa, nhưng khi ở cùng với cô ấy, anh luôn cảm thấy mình như một chàng trai trẻ."
Lâm Thanh Tùng ở bên cạnh nghe anh trai cậu ta khuyên, rốt cuộc toàn là khoe khoang cuộc sống hạnh phúc với vợ, nói đến nỗi cậu ta ê cả răng.
"Đã không còn trẻ nữa mà ngay cả môi của đồng chí nữ cũng chưa hôn, khụ khụ, phải nói là ngay cả tay cũng chưa nắm, em không ổn rồi." Lâm Thanh Bách cảm thấy không thể nói tiếp nữa, càng nói càng thấy không đàng hoàng.
Trong lòng anh nhớ đến cô vợ của mình, không chú ý đến Lâm Thanh Tùng đang đỏ mặt, còn vô thức chạm tay vào môi mình.
Bị Lâm Thanh Bách nói một hồi, Lâm Thanh Tùng càng chột dạ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận