Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 407

Trong lòng Hứa Nam Nam không biết làm sao, cũng cảm thấy vui lên. Ôi chao, cô trở nên hư mất rồi.
Buổi sáng cần phải phát biểu, nên Hứa Nam Nam cũng đã đi cùng chị Liễu đến công đoàn từ sớm.
Chị Liễu là một người thích náo nhiệt, vừa mới bước vào ủy ban mỏ với Hứa Nam Nam thì đã đi tìm người quen để nói chuyện.
Hứa Nam Nam yên lặng ngồi ghế đợi.
Đột nhiên có người ngồi kế bên, Hứa Nam Nam liếc mắt nhìn, bất chợt mím môi không nói gì.
"Cán sự Vu, chúng ta có hiểu lầm, thật đó. Tôi căn bản không biết có việc như thế, nếu không tôi chắc chắn sẽ không tìm chủ nhiệm Hứa giúp đỡ, tôi lại không phải không vào nổi mà, tôi chỉ không muốn tốn công, muốn bớt chút chuyện, vừa đúng lúc gặp phải Hứa Hồng mà thôi."
Lâm Thanh Tùng cảm thấy mình thật oan mà, là oan thật đó. Mấy năm nay cậu ta là một người lười biếng, có thể không động tay thì không động tay, thế nên ngày hôm đó biết trong nhà Hứa Hồng có người làm cán bộ ở hầm mỏ, thì thuận miệng nói, cũng chỉ muốn thử xem thôi, dù sao với điều kiện của cậu ta, muốn vào không khó. Nếu thật sự không được thật thì cậu ta không phải còn có thể đi cửa sau sao? Lại cũng không cần làm biên chế chính thức, kể cả không phát tiền lương cũng được, chỉ tìm một vị trí để lăn lộn, còn có thể tìm không được sao?
Cậu ta chỉ là tránh bớt khó nhọc. Có ai mà biết được tránh bớt khó nhọc mà còn có thể tránh ra vấn đề kia chứ.
Mí mắt của Hứa Nam Nam không thèm nhấc lên một cái.
"Chỉ đạo viên Lâm, hôm qua tôi đã nói rõ ràng với cậu rồi. Cậu thế này, đến lúc đó người nhà họ Hứa lại cho rằng tôi cố tình tiếp cận cậu đấy. Cho nên cậu và tôi cần phải giữ khoảng cách."
Hứa Nam Nam không phải tìm đại cớ, tính tình của người nhà họ Hứa cô biết rất rõ.
"Vậy… vậy tôi ngồi xa một chút nhé?" Lâm Thanh Tùng lập tức ngoan ngoãn dời ra một vị trí.
Hứa Nam Nam lúc này mới hài lòng.
Còn chưa tới một phút, cậu ta lại ngồi sang lại: "Không đúng, tôi muốn nói chuyện với ai, muốn làm gì sao phải để ý đến người nhà họ Hứa đó. Họ là ai chứ."
Hứa Nam Nam cạn lời, không muốn phí lời với cậu ta nữa.
Rất nhanh sau đó, chị Liễu cũng trở lại, vừa nhìn thấy Lâm Thanh Tùng thì cười khúc khích chào hỏi: "Xin chào chỉ đạo viên Lâm."
Lâm Thanh Tùng lập tức đáp lại một nụ cười thật tươi.
Chị Liễu như mở cờ trong bụng, lại không ngại ngần kéo Hứa Nam Nam nói: "Chị vừa lôi kéo cho em mấy phiếu đấy. Ngay cả chủ tịch Lưu cũng nói sẽ không ủng hộ cho Ngô Kiếm. Nếu đại biểu công nhân trong hầm mỏ không có vấn đề gì, thì em vẫn còn có cơ hội đấy."
Chị Liễu cảm thấy đúng thật là núi quanh đường co mà, lúc trước cho rằng chuyện của Ngô Kiếm làm lớn như vậy, chắc như đinh đóng cột rồi, kết quả là anh ta tự đóng đinh mình.
Dưới cái cây nhỏ cách xa bên ngoài hội nghị, Hứa Mai Tử đang đỏ bừng mắt nói chuyện với Ngô Kiếm.
"Anh đã nói gì trước khi tham gia bầu chọn, anh nói em giúp anh tìm phiếu lương thực, giúp anh đi làm công tác với những công nhân mà em quen, nhưng giờ…"
Ngô Kiếm nhìn bộ dạng chị ta, có hơi bực bội.
Anh ta nào biết lần này lại xảy ra chuyện như vậy. Thành ra trở tay không kịp, chuyện vốn đang êm đẹp, nhưng hiện giờ còn phải đi yêu đương với Lưu Đại Nữu mới có thể giữ vững được địa vị của mình ở công đoàn, bằng không thì anh ta rất có khả năng sẽ bị đánh đuổi đến một góc xó xỉnh nào đó.
"Đồng chí Hứa Mai Tử, xin cô lý trí lại chút, trước kia tôi không hề nói gì cả. Chúng ta chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp nam nữ bình thường." Ngô Kiếm cảm thấy lúc này mình phải đưa ra lựa chọn.
Hứa Mai Tử ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào anh ta một lúc.
Một lúc sau chị ta mới nói: "Anh nói xem, nếu em đi kể cho mọi người rằng anh giở trò lưu manh với em, thì sẽ như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận