Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1011: Bọ hung cảnh giới Chân Tiên (1)

Cao nhân bậc này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ sợ cuộc đời này cũng không còn cơ hội gặp lại!
Ông ta thở dài.
Khẽ ngẩng đầu đi về chỗ ở của mình.
Đúng lúc này, có một đệ tử tạp dịch cách đó không xa đi ngang qua...
Vốn dĩ chỉ là một đệ tử tạp dịch mà thôi, đối với trưởng lão tông môn như ông ta mà nói, lúc bình thường nhìn cũng chẳng thèm nhìn một cái.
Chẳng qua đệ tử tạp dịch này không giống với đệ tử tạp dịch tầm thường khác.
Không hề thấy người rồi vội cúi đầu khom lưng.
Ngược lại trên người còn mang theo một chút khí chất không giống người thường.
Chính vì khí chất không giống người thường này, khiến ông ta tùy ý liếc nhìn đệ tử tạp dịch một cái.
Cái gọi là trên trần gian - mọi chuyện thật sự rất trùng hợp.
Chính là cái liếc mắt này khiến cả người Vương Việt như bị sét đánh ngơ ngác đứng yên tại chỗ.
Bởi vì gương mặt của đệ tử tạp dịch kia thật sự khiến ông ta rất quen thuộc.
Thậm chí một khắc trước còn không ngừng lẩn quẩn trong đầu ông ta.
Làm thế nào ông ta cũng không thể tưởng được, vị tiền bối cứu huynh trưởng ông ta khỏi cảnh nguy khốn, thế mà lại xuất hiện ở đây Trên người còn mặc y phục đệ tử tạp dịch trong tông môn bọn hắn.
"Vương Việt gặp qua tiền bối".
Vương Việt gần như bước nhanh tới, nghênh đón đối phương đi qua.
Hiển nhiên.
Đệ tử này chính là Tô Bạch đi ra từ đình viện của Dịch Phong.
Đối mặt với Vương Việt bỗng nhiên lao tới, Tô Bạch ngẩng đầu nhìn thoáng qua.
"A, là ngươi à, thật trùng hợp."
"Đúng vậy đúng vậy trùng hợp quá." Vẻ mặt Vương Việt hưng phấn trả lời, đồng thời hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Nhưng mà tiền bối sao ngài lại xuất hiện ở chỗ này vậy?"
"Hơn nữa còn..."
Nói đến đây Vương Việt liếc nhìn Tô Bạch từ trên xuống dưới, cẩn thận nói: "Còn mặc y phục của đệ tử tạp dịch Thiên Vân Tông chúng ta?"
"Có cái gì không thể sao?"
Tô Bạch nhìn ông ta nói: "Ta vốn chính là tạp dịch của Thiên Vân Tông, chẳng lẽ không được mặc y phục của đệ tử tạp dịch sao?"
Một câu này khiến Vương Việt nghẹn lời.
Trợn to mắt nhìn Tô Bạch: "Tạp tạp tạp tạp tạp dịch?"
Vương Việt hoàn toàn hoài nghi nhân sinh.
Thiên Vân Tông của ông ta có tạp dịch lợi hại như vậy?
"Nói ra thì sao ngươi lại ở chỗ này?" Tô Bạch hỏi.
"À, ta, ta là trưởng lão ở đây, có điều một hai năm gần đây ta đều bế quan".
Vương Việt vội đáp.
Tô Bạch bừng tỉnh hiểu ra gật đầu.
"Vậy được rồi, ngươi bận chuyện của mình đi, ta đi quét sân đây".
Nói xong Tô Bạch lấy cây chổi ra, đi vào trong rừng cây.
Bởi vì đại nhân thường xuyên đến nơi này tản bộ, cho nên sau khi Tô Bạch biết, mỗi ngày đều quét tước nơi này sạch sẽ.
"Thật thật thật, thật sự là tạp dịch?"
Vương Việt xoa đôi mắt, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
"À, đúng rồi, Thất Thải Bảo Anh của ngươi ăn ngon lắm".
Đang quét sân Tô Bạch bỗng nhiên quay đầu lại tán thưởng một câu.
Nói xong.
Tiếp tục nghiêm túc quét rác.
? 22 Vương Việt mặt đây dấu chấm hỏi.
Thất Thải Bảo Anh cũng không phải yêu thú loại chiến đấu, thậm chí cũng không phải yêu thú tốt đẹp gì, khó khống chế, giết chủ sống tạm bợ, gian trá giảo hoạt đều là bản tính của nó.
Nhưng nó lại có một bản lĩnh độc đáo khiến cho nó dù bất kham như vậy, nhưng vẫn quý giá hơn so với những yêu thú Chân Tiên bình thường.
Đó chính là nó có thể miễn dịch pháp trận ở một mức độ nhất định.
sở dĩ ông ta có một con Thất Thải Bảo Anh như vậy, cũng vì năm đó ông ta không biết rốt cuộc huynh trưởng bị nhốt trong pháp trận nào, để cứu huynh trưởng lúc này mới bỏ ra gần như toàn bộ gia sản để lấy nó.
Có điều gặp phải loại pháp trận dùng sức mạnh tuyệt đối mới phá vỡ được, Thất Thải Bảo Anh kia cũng không có tác dụng gì.
Nhưng mà.
Vị Tô đại gia này, còn chưa qua một đêm, thật sự đã ăn nó rồi?
Chuyện này cũng quá phí phạm của trời?
Vương Việt rất lâu cũng chưa lấy lại tinh thần.
Thật lâu thật lâu sau khi lấy lại tinh thần, ông ta vội vàng chạy đến nơi để tài liệu của tông môn. Bởi vì nơi này có ghi chép bối cảnh và tin tức nhập tông của mỗi một đệ tử.
Ông ta muốn biết rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Một đại lão khủng khiếp vượt qua Chân Tiên tầng mười lại làm tạp dịch trong tông môn bọn hắn, nếu việc này lộ ra quả thật chính là một quả bom kinh hoàng.
Đương nhiên trước khi chưa làm rõ, ông ta cũng không để lộ ra.
Cùng lúc khi Vương Việt vội vàng đi tra hồ sơ của Tô Bạch, trong sơn mạch Thiên Lan...
Trần Hiền và Hoang Chấn vẫn ngồi xếp bằng bên cạnh nhà tranh và hố phân, chờ đợi Dịch Phong trở về.
Nhưng mà đã nhiều ngày trôi qua như vậy vẫn không có chút tin tức gì.
Nhưng vào lúc bọn hắn không biết làm thế nào cho phải lại kinh ngạc phát hiện, bởi vì trường kỳ trấn thủ ở khe nứt cạnh vòng ngoài, hắc khí vẫn luôn tích lũy trong nội thể không thể thanh trừ do chịu ảnh hưởng của sương mù đen ngoài vòng, vậy mà lại tan biến hơn phân nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận