Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1162: Sào huyệt ma vật?

"Tiểu Lang?"
Dịch Phong nhíu mày, nhìn hắn một cái.
"Không phải ngươi là thành chủ sao, gọi như thế sao được?"
"Ta, ta ta".
Ác Lang mồ hôi đầm đìa, ấp úng nói: "Sở dĩ gọi ta thế này là vì ta yêu dân yêu chúng, hoà mình với mọi người, nên dân chúng đều gọi ta thân thiết như vậy."
"Không tin ngươi cứ hỏi bọn hắn đi".
Ác Lang vội vàng quay đầu nhìn thuộc hạ, nháy mắt ra hiệu.
"A đúng đúng đúng vậy."
"Thành chủ nói rất đúng, mọi người đều gọi hắn là Tiểu Lang".
Đám thuộc hạ gật như gà mổ thóc.
Mặt Dịch Phong dài ra.
Dù sao cũng chỉ một cái tên thôi mà, hắn lười truy cứu nhiều.
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa có hai người đi tới.
Hai người đều là cấp cao trong ma thành, bị phái ra ngoài, nghe theo phân phó trước kia của Ác Lang, hôm nay là lần đầu dự hội nghị ở đây.
Nhìn hai người đi vào, toàn bộ ánh mắt trong đại điện đều tập trung trên người bọn hắn.
Nhất là Ác Lang, mặt đen thui, muốn bao nhiêu âm trầm có bấy nhiêu âm trầm, hận không thể lập tức băm hai người thành tám mảnh, thầm hận sao mình lại có thứ thuộc hạ ngu như lợn thế này.
Trong lòng cũng thầm cầu nguyện Dịch Phong sẽ không nhìn ra được gì.
Nhưng Dịch Phong lại lên tiếng.
Kinh ngạc chỉ vào hai người, rồi lại nhìn Ác Lang.
"Chuyện, chuyện, chuyện gì thế này, sao ba người các ngươi giống nhau như đúc vậy?"
Trong lòng Ác Lang lộp bộp một cái, đầu óc nhanh chóng xoay vòng lên, một lúc sau khẽ cười nhẹ nói: "Để Dịch tiên sinh chê cười rồi, đây là hai huynh đệ sinh đôi của ta, nên mới nhìn giống nhau như đúc."
"Chà, hoá ra là sinh ba hả!"
Dịch Phong mới chợt hiểu ra, không hỏi thêm gì nữa.
Thấy thế, Ác Lang mới vỗ ngực thả lỏng một hơi, thầm nghĩ may mình thông minh, đầu óc nhanh nhạy quá chừng.
Nhưng hắn không ngờ được là, hắn vừa mới buông lỏng xong, lại thêm ba mươi người chạy vào đại sảnh.
Hơn ba mươi người chạy vào, lập tức khiến Ác Lang há mồn trợn mắt.
Mẹ nó rõ ràng đều giống hắn như đúc, đến cọng tóc cũng không khác gì.
Hắn suýt chút nữa điên lên.
Đám thuộc hạ này của hắn nuôi sao không khác gì đám lợn vậy!
Bên cạnh.
Dịch Phong cũng nuốt nước bọt, trợn mắt há mồm.
Ánh mắt nhìn về phía Ác Lang: "Này, này cũng là huynh đệ sinh đôi của thành chủ sao?"
"À thì..."
Ác Lang lau mồ hôi trên trán, bất lực nói.
"À thì..."
Dịch Phong cũng thấy thẹn thùng, sao đẻ hay quá vậy?
Heo sinh mười còn khó gặp, nói gì tới ba mươi...
Quả thực không biết nên hình dung thế nào.
Không khỏi giơ ngón cái về phía Ác Lang, chân thành nói một câu: "Quý mụ trâu bò thật1".
"Cảm ơn đã quá khen".
Ác Lang cúi đầu, chột dạ đáp.
Cũng may ngoài trừ tán thưởng ra, Dịch Phong cũng không tò mò gì thêm, thầm nghĩ vẫn nên tìm đường chết trước.
"Lang thành chủ, thấy các ngươi tụ tập nhiều người như vậy, sợ là có chuyện cần thương lượng, vậy ta cũng không quấy rầy nhiều, có điều trước khi đi muốn thỉnh giáo Lang thành chủ một vấn đề" Dịch Phong nói.
Nghe thấy Dịch Phong muốn đi, Ác Lang suýt nữa cười chảy nước mắt.
vỗ tay hào sảng nói: "Dịch tiên sinh cứ hỏi, trong thành này không có chuyện gì mà ta không biết."
Ác Lang khẩn trương nói.
Chẳng phải chỉ thỉnh giáo một vấn đề thôi sao, chỉ cần ác ma này nhanh chóng rời đi thì không còn vấn đề gì hết.
Thấy Ác Lang phản ứng như vậy, Dịch Phong cũng vui vẻ lên.
Xem ra mình không uổng công đi một chuyến đến phủ thành chủ, liền đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Như vậy thì xin hỏi Lang thành chủ, xung quanh đây có sào huyệt ma vật không?"
"Ừ".
Ác Lang nghiêm túc gật đầu, vừa chuẩn bị trả lời liền giật mình một cái?"
"Hửm?"
"Sào huyệt ma vật?"
"Ừm, là sào huyệt của ma vật."
Dịch Phong gật đầu nói.
Nghe Dịch Phong xác nhận xong.
Hai chân Ác Lang mềm nhũn, ngồi không vững suýt chút nữa trượt từ ghế xuống.
Không lẽ vị này nhìn ra đầu mối gì.
Đùa nhau hay gì?
Thế nhưng nhìn bộ dáng nghiêm túc của Dịch Phong, nhìn như không phát hiện được gì.
"Hửm?"
Dịch Phong thúc giục.
"À, cái này, cái gì..."
Ác Lang gãi gãi đầu, ấp úng: "Cái này, cái này...
"Lang thành chủ không cần phải lo lắng làm gì, ta mạnh lắm".
Dịch Phong nắm chặt nắm đấm, cười nói: "Ta tìm sào huyệt của ma vật cũng vì muốn trừ hại cho dân, bảo đảm bình an cho thành trì các ngươi."
Đúng là một tin bình an...
Nghe xong mồm mép Ác Lang run run.
Tiếp tục ấp úng, không biết nên đáp lại thế nào.
"Lang thành chủ vừa nói, trong thành này không chuyện gì là ngươi không biết, hẳn Lang thành chủ cũng biết chuyện này."
Dịch Phong vừa cười vừa thúc giục nói: "Cho nên xin Lang thành chủ mau nói cho ta biết đi nào".
"À thì..."
Ác Lang hận không thể tát mình một cái, vừa mới nói quá trớn, giờ cũng không rút lại được.
Nhưng mà, mẹ nó chuyện này phải nói thế nào đây.
Chẳng lẽ nói trước mặt ác ma này, sào huyệt lớn nhất đang ở ngay trước mắt ngươi?
Ác Lang vội vàng nhìn người khác cầu cứu.
Những người khác nâng đầu, ngửa mặt nhìn trời, như đi vào cõi thần tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận