Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1069: Điểm kinh nghiệm (2)

Dịch Phong vội vàng mở cửa hàng hệ thống ra.
Vật phẩm trao đổi đầu tiên khiến Dịch Phong cười như nở hoa.
"Giá trị nhan sắc nghịch thiên".
"Còn bán cả thứ này sao?"
Dịch Phong không nhịn được sờ mặt của mình, tuy bản thân đã đẹp trai lắm rồi nhưng nếu sau này đủ điểm giá trị cũng chưa chắc không thể tăng giá trị nhan sắc của mình lên.
Dù sao.
Có ai từ chối bản thân mình xinh đẹp hơn đâu chứ?
Mà sản phẩm trao đổi thứ hai khiến Dịch Phong hoan hô tại chỗ.
Có thể đông lạnh thời gian tìm kiếm đồ đệ cuối cùng.
Dịch Phong vui sướng.
Đây là cây gai thứ hai trong lòng Dịch Phong.
Hắn không quên trừng phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ này là cắt giảm chín mươi chín phần trăm tu vi của hắn.
Vốn dĩ thời gian trôi đi không tìm được đồ đệ khiến hắn rất hoảng loạn.
Bây giờ xem ra có thể tạm hoãn thời gian một chút, không cần gấp gáp như vậy nữa.
Mà vừa khéo một ít điểm khí vận của Dịch Phong sau khi chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm có thể đổi được vật phẩm này.
Sau khi đổi xong, cả người Dịch Phong vui vẻ duỗi lưng.
"Mạn Mạn, về đảo Ám Ảnh trước!"
Dịch Phong nhớ lại đã lâu không về nhà, muốn về xem thử thuận tiện làm cá mặn mấy ngày.
Tìm đồ đệ nhiều ngày như vậy, mệt quá đi mất!
Thu nhóm người Cẩu Tử vào nhẫn không gian, ngồi phịch lên người Mạn Mạn, hóa thành lưu quang chớp mắt bay đi mất.
Không lâu sau.
Dịch Phong đã đến nơi cách truyền tống trận đảo Ám Ảnh không xa.
Đáp xuống nhìn về nơi xa.
Luôn cảm thấy có chút kì lạ, dường như vùng trời đất trước mặt và sau lưng có chỗ nào đó không giống nhau.
Nhưng Dịch Phong lại thấy không có thay đổi gì rõ rệt.
Dịch Phong gãi đầu.
Cũng không nghĩ quá nhiều bèn đi thẳng về trước.
Mà cùng lúc khi Dịch Phong vừa bước vào, một đội tuần tra của liên minh trừ ma vừa khéo bay qua.
"Vừa rồi có phải có một người bước vào không?" Một người trong đó không nhịn được thốt lên.
Những người còn lại lập tức trợn mắt liếc hắn ta.
"Ngươi hoa mắt rồi, cao thủ Trận Giới lấy nơi này làm ranh giới dựng lên màn chắn, qua khỏi màn chắn này sẽ đến gần vùng biển đen tối, bóng đêm vô biên, ma vật tung hoành bên trong, ai lại vào đó chứ, chẳng phải là tìm chết sao?"
Một người trong số đó không nhịn được nói.
"Cũng phải!"
Người nói lúc trước gãi đầu không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục cùng đội tuần tra bay xa trên không trung.
"Luôn cảm thấy có chút kì lạ!"
Dịch Phong đi bộ cả đoạn đường.
Bình thường khu vực này tuy không náo nhiệt nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy những người tu luyện ngẫu nhiên bay qua.
Nhưng bây giờ đừng nói người tu luyện, ngay cả một con chim bình thường cũng chẳng thấy đâu.
Nhưng trừ việc đó ra, trong mắt của hắn hình như cũng chẳng có gì khác biệt.
Để đảm bảo an toàn hắn vẫn thả tất cả động vật ra ngoài.
Dù sao cảm giác của động vật cũng khá nhạy bén.
Nếu thật sự có dị thường, nhất định bọn hắn sẽ có động tĩnh.
Nhưng mà Mạn Mạn vẫn là dáng vẻ sống dở chết dở, con cóc vẫn trợn trắng mắt.
Cấu Tử chậm rãi bước đi, con rết trên đỉnh đầu đã ngủ say.
Nãi Tề từ đầu đến cuối vẫn là dáng vẻ ngơ ngác, chỉ duy nhất hồn hỏa hiện rõ vẻ hưng phấn.
Nói tóm lại hình như cũng không có gì khác biệt.
"Phù!
Dịch Phong thở phào một hơi, đập tan tất cả băn khoăn, tiếp tục đi về phía truyền tống trận.
"Grừ !"
Chính vào lúc này một tiếng gầm truyền đến, một bóng người tràn ngập sương đen, vẻ mặt dữ tợn nhanh chóng tấn công Dịch Phong.
"Thứ quỷ quái gì vậy?"
Dịch Phong giật nảy mình, trong lúc nguy cấp rút trường kiếm đâm qua đó.
SA".
Một tiếng thét chói tai.
Sương đen biến mất, cái bóng kia bị chém thành hai nửa.
Nhìn thi thể trên mặt đất, Dịch Phong tỉ mỉ quan sát.
Thi thể này về mặt chỉnh thể cũng không khác con người là bao, nhưng không có máu thịt hoàn toàn ở trạng thái da bọc xương, tứ chi cong vẹo, thoạt nhìn như loài bò sát.
Dịch Phong lập tức hiểu ra đây là ma vật.
"Đây là ma vật trong truyền thuyết sao?"
Dịch Phong ngồi xổm xuống đất dùng gậy khều thi thể, chìm vào suy nghI.
Chẳng trách khu vực này thoạt nhìn yên tĩnh như vậy.
Thì ra gần đây có ma vật xuất hiện.
Có điều thứ gọi là ma vật này nhìn qua cũng không mạnh lắm mài!
Cũng không đúng...
Trong mắt người bình thường hẳn là rất mạnh, chỉ là ở chỗ của ta lại yếu ớt đến đáng thương.
Dù sao ta cũng là đại lão Chân Tiên tầng ba mươi mốt.
Dịch Phong gật đầu, trong lòng đã có đáp án sau đó đứng lên.
Sau khi đứng dậy hắn phát hiện vậy mà điểm kinh nghiệm của mình tăng lên không ít.
"Giết ma vật vậy mà có thể khiến điểm giá trị của ta tăng nhiều như vậy!"
Ánh mắt Dịch Phong sáng lên như thể phát hiện bảo tàng gì đó.
Hắn không nhịn được còn muốn gặp nhiều ma vật hơn nữa.
Nhưng cả đoạn đường này trừ ma vật kia ra không còn phát hiện ma vật nào khác.
Xoa cái bụng hơi đói, Dịch Phong vẫn dự định trở về đảo Ám Ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận