Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 941: Làm sao có thể giết chết mười mấy Nhật Nguyệt tiên cảnh được (1)

Hai chân Trương Thành mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất.
Nhưng mà, đối với tất cả mọi chuyện, Tô Nghiêm Cẩn hoàn toàn vô cảm.
Hắn ta vẫn không chút biểu cảm đứng gác.
Thấy Tô Nghiêm Cẩn không ghi thù, châu chủ, phó châu chủ, còn có tiểu đội trưởng Trương Thành mới thở phào nhẹ nhõm.
Hướng Thiên Nam canh chuẩn thời cơ, cũng nhìn về phía Tô Nghiêm Cẩn, nở nụ cười nịnh nọt: "Tô huynh, ngươi có thực lực này, canh giữ cửa thành thật sự quá uất ức, chỉ bằng như vậy, ngươi đảm nhiệm chức phó châu chủ tiên châu Tinh La của ta nhé?"
"Phó châu chủ như ngươi không cần quản lý việc gì cả, cũng không cần nghe lời ta".
"Tiên khí đỉnh cấp của tiên châu Tỉnh La, ngươi cứ tùy ý lấy chơi."
Hướng Thiên Nam ra đủ loại điều kiện, chân thành nói với Tô Nghiêm Cẩn, về mặt mong đợi nhìn Tô Nghiêm Cẩn, chờ câu trả lời của Tô Nghiêm Cẩn.
Bởi vì ông ta nhìn thấy, Tô Nghiêm Cẩn ngẩng đầu, ánh mắt sâu sắc, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Cho nên ngoan ngoãn đứng bên cạnh Tô Nghiêm Cẩn, yên tĩnh chờ đợi kết quả.
"Ừm".
Mãi cho đến một khắc sau.
Tô Nghiêm Cẩn mới nói một câu.
"Tốt quá rồi, Tô huynh đồng ý sao?" Vẻ mặt Hướng Thiên Nam mừng rỡ, nhưng câu tiếp theo của Tô Nghiêm Cẩn trực tiếp khiến ông ta rơi xuống đáy cốc.
"Ừm, đã đến giờ rồi".
"Ta phải tan làm".
Tô Nghiêm Cẩn thản nhiên nói, cởi áo giáp, tháo nón ra, rời đi.
Hướng Thiên Nam ngơ ngác đứng tại chỗ.
Trận chiến đêm qua.
Trời còn chưa sáng đã truyền khắp chủ thành tinh La.
Trận chiến này khiến tiên châu Đại Nhật tổn thất mười mấy Nhật Nguyệt tiên cảnh và vô số Tinh Thần tiên cảnh.
Kết quả trận chiến khiến bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mà có kết quả trận chiến này rồi, sĩ khí của tiên châu Tinh La tăng cao, trong chiến lực trung cao cấp đã không còn sợ hãi tiên châu Đại Nhật nữa.
Trong lòng của Hướng Thiên Nam và Giang Trừng cũng hiểu rất TỐ.
Chỉ cần Tô Nghiêm Cẩn còn ở tiên châu Tinh La của bọn hắn, vậy tiên châu Tinh La của bọn hắn sẽ bình an vô sự.
Cho nên sắc trời còn chưa sáng tỏ, châu chủ Hướng Thiên Nam và phó châu chủ Giang Trừng, đã đứng đợi ở đây từ sớm.
"Châu chủ phó châu chủ?"
"Hai người đều xuất hiện, vậy mà lại đến con hẻm nhỏ của chúng ta, muốn làm gì đây?"
"Chuyện này thật đúng là lần đầu tiên chưa từng có".
Với những tiểu thương, và người dân phố phường mà nói, cho dù biết trận chiến hôm qua, nhưng phần lớn đều không rõ quá trình cụ thể, cho nên lúc này đều quan sát từ xa, vẻ mặt nghi ngờ cùng chấn động.
Có điều nhất định sẽ có người biết, cho nên vội vàng giải thích.
"Hôm qua cửa thành xuất hiện một cao nhân, một cường giả giết chết mười mấy tên Nhật Nguyệt tiên cảnh kia. Nghe nói châu chủ đến để chiêu mộ cao thủ này."
Một người biết chuyện đã kể lại sự việc.
Chớp mắt, nhóm người vây lại như thủy triều.
Ai ai cũng muốn nghe người biết chuyện kia miêu tả cụ thể.
Tất nhiên hai người châu chủ Hướng Thiên Nam và phó châu chủ cũng nghe thấy.
Nhưng hai người mặc kệ không lo.
Đại chiến với tiên châu Đại Nhật còn chưa kết thúc lại xảy ra chuyện hôm qua, trong chủ thành, lòng người hoảng sợ.
Để càng nhiều người biết có một cường giả như vậy tọa trấn, hoàn toàn có thể ổn định lòng người trước.
"Vào giờ này, Tô Nghiêm Cẩn sắp ra ngoài tản bộ rồi."
Giang Trừng nhìn Hướng Thiên Nam, thản nhiên nói.
Hai người bọn hắn đã điều tra rõ ràng, vào thời gian này, Tô Nghiêm Cẩn sẽ ra ngoài tản bộ.
Quả nhiên.
Vừa nói xong, hai người đã nhìn thấy Tô Nghiêm Cẩn.
Trong chớp mắt, nở nụ cười nịnh nọt bước về phía Tô Nghiêm Cẩn.
"Tô huynh, chuyện hôm qua, ngươi cân nhắc thế nào rồi?"
"Tiên khí đỉnh cấp, tài nguyên tu luyện, cho dù ngươi muốn làm châu chủ, cũng không phải không được, ta đưa cho ngươi luôn".
Hướng Thiên Nam khom lưng đứng trước Tô Nghiêm Cẩn, lại hỏi thêm lần nữa. Chỉ cần Tô Nghiêm Cẩn đồng ý, bất kể điều kiện gì ông ta cũng có thể nhận lời.
Bởi vì Tô Nghiêm Cẩn ở tiên châu Tỉnh La thì tiên châu Tinh La sẽ vững như thải sơn.
"Tiên khí đỉnh cấp, vô số tài nguyên, còn có vị trí châu chủ, ta cũng động lòng rồi."
"Ha ha, ngươi xứng sao?"
"Trời ơi, đây chính là vị cao nhân kia? Sao nhìn qua chỉ có tu vi cảnh giới Địa Tiên thôi nhỉ?"
"Chuyện này ngươi không hiểu rồi, cao nhân bây giờ đều thích ẩn nấp hồng trần, du ngoạn nhân gian."
"Ồ, thì ra là vậy".
Nhóm người nhìn Hướng Thiên Nam cực kì cung kính nói chuyện với Tô Nghiêm Cần thì đều bàn tán xôn xao.
Mà vào lúc này.
Gia chủ Mục gia cả ngày ở trong nhà nghe Mục Thiên Thiên khóc lóc náo loạn, cảm thấy phiền lòng bực bội, mình thì vì nữ nhi, nhưng nữ nhi không hiểu đạo lý đó.
Cho nên, Mục gia chủ quyết định ra ngoài đi dạo.
Vừa khéo nhìn thấy nhóm người chen chúc trên phố, bèn bước qua đó.
"Phó châu chủ?"
Ông ta nhìn thấy phó châu chủ Giang Trừng ngay lập tức.
"Còn có, châu chủ".
Thuận theo Giang Trừng nhìn qua, trời ạ, châu chủ cũng đến.
"Vị tiểu ca này, xin hỏi nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
"Tại sao châu chủ phó châu chủ lại ở đây?"
Mục gia chủ nghi ngờ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận