Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1158: Thịt xào ớt

Trong thành bọn hắn tụ tập toàn ma vật, rượu đâu ra trời!
Bước qua bước lại một lúc lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra.
Đi đến nơi sâu trong đại điện, đẩy năng lượng màu đen ra, vang một tiếng rầm lớn, một tế đàn từ mặt đất chạm rãi bay lên.
Ác Lang bước nhanh đến tế đàn, đưa tay vào thạch điêu bên cạnh.
Hắn quang toả khắp nơi.
Ác Lang đi xuống một cái hang dưới đất.
Trong nham động, một đoàn hắc vụ đang ngồi xếp bằng chính giữa.
Lúc này Ác Lang đang tranh chấp với hắc vụ kia, thở hổn hển đạp hắc vụ một cái, đồng thời túm lấy bầu rượu trong tay hắc vụ.
"Lão già, tuổi đã cao đến cái rắm cũng không có, toàn bộ ma thành nuôi ngươi vậy rồi, mà một vò rượu thuốc của nhân loại thôi cũng kì kèo, nghe bỏ ra coi!"
Ác Lang túm lấy bầu rượu, thả lỏng một hơi.
Nghe lão già này nói, bầu rượu này là đoạt được từ tay một cường giả nhân loại, quý giá biết bao nhiêu, nhưng Ác Lang không thèm quan tâm nhiều như vậy.
Với hắn mà nói, giờ phải dùng đủ mọi cách để cho tên ác ma kia an ổn mới là quan trọng nhất.
Trở về đại điện, Ác Lang ném bầu rượu vào tay thuộc hạ.
Thuộc hạ rời khỏi chủ điện đưa cho một người, người kia lại đưa tiếp cho người khác, cứ như vậy rất nhiều ác ma truyền tay nhau, lại thêm Dịch Phong không ngừng hối thúc, cuối cùng bầu rượu cũng được bưng lên bàn Dịch Phong.
"Đúng là rượu ngon!"
"Thêm cái tay gấu này nữa..."
Dịch Phong nhìn miếng tay gấu đen thui, không có chút thèm ăn nào hết.
"Lão bản, kỹ thuật của ngươi kém vậy hả?"
"Ngươi nhìn cái tay gấu ngươi làm đi, ngươi giả bán hàng rong đúng không?"
Dịch Phong không nhịn được chửi bậy.
Câu bán hàng rong giả này suýt chút nữa làm Cổ Hùng bị Ác Lang phía sau đưa tiễn.
Không sao, Dịch Phong chỉ chửi bậy một phen, nhưng không truy xét nhiều, bọn hắn mới dám thả lỏng.
Nhưng đây cũng là hồi chuông cảnh báo cho bọn Ác Lang, Xem ra không chỉ cần bọn tiểu thương kia chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, mà cũng phải nấu nướng sao cho tên ác ma kia vừa ý cũng rất quan trọng.
Lại thêm một mệnh lệnh hạ xuống.
Hối thúc toàn bộ ma vậy trong thành bắt đầu phải nghiên cứu xem nấu ăn như thế nào.
Ác Lang cũng không hề nhàn rỗi, phải hao phí tu vi với ma vật khác, bố trí trận pháp thời gian trong đại điện.
Người trong trận pháp thời gian một tháng, bên ngoài mới trôi qua một ngày, như vậy mới đủ thời gian cho bọn hắn chuẩn bị.
Lấy Ác Lang đứng đầu, cùng nhân tài kiệt xuất trong ma thành, vừa lật lác đác một vài tài liệu của nhân loại, vừa nghe ngón tin đôi, sau khi biết được nhân loại nấu ăn cần phải có gia vị dầu muối, trong đại điện liền dùng vô số nồi lớn.
Cứ như vậy, bên trong trận pháp được ba bốn ngày, toàn bộ đại điện rau dưa tán loạn, thớt gỗ bắn múa, dao phay chặt đùng đùng...
Bọn hắn là những ma vật linh trí đẳng cấp cao, so với nhân loại bình thường chỉ cao chứ không thấp hơn, chúng ma vật đều nghiên cứu rất nhiều cách chế biến, đồng thời cũng dạy cho bên dưới, quán xá bên đường dựng thẳng lên.
Chỉ có một người.
Khả năng nấu cơm của Ác Lang thật sự không hề có thiên phú, sơ sơ bảy ngày trôi qua mà không làm được gì ra hồn.
Không mặn thì nhạt, không nhạt thì cháy.
Nhưng hắn vẫn một mực không tin, cực kỳ cố chấp.
Cuối cùng nửa ngày sau, Ác Lang mới rít lên một tiếng "Chà!"
Chỉ thấy hắn cởi tạp dề ra, sau đó cầm một khay thịt xào ớt.
Cố gắng bảy ngày, thất bại tám trăm tám mươi tám lần, cuối cùng cũng thành côn nấu được món này.
"Nếm thử đi Chu lĩnh đầu!"
Ác Lang bưng khay thịt xào ớt lên, đưa về phía thủ lĩnh trư tộc.
Sau khi Chu lĩnh đầu run tay gắp một miếng đưa vào miệng, vội vã giơ ngón cái lên.
"Ngon, ngon quá, mỹ vị nhân gian."
Mặc dù vẫn mặn phát ốm, nhưng Chu lĩnh đầu vẫn cố gắng tán dương.
"Có thật không?"
Ác Lang vội hỏi.
"Thật chứ sao không, món thịt xào ớt của đại nhân làm là món ngon nhất trong chúng ta" Chủ lĩnh đầu gấp gáp nói, sợ Ác Lang không hài lòng làm tiếp.
Trong lòng cũng không nhịn được chửi Ác Lang đại nhân không có một chút thiên phú nấu ăn nào, nhưng trong lòng không thèm đếm xỉa bản thân ra sao.
"Ừm, nếu đã nói vậy thì thịt xào ớt dừng ở đây được rồi!"
"Tới đây, viết phương pháp làm thịt xào ớt của ta, truyền cho cấp dưới, phổ biến toàn thành".
Ác Lang lập tức ra lệnh, hưng phấn dị thường, cảm thấy thoả mãn vô cùng vì món ăn thành công của mình.
Nghe vậy.
Chu lĩnh đầu đứng bên lập tức khó khăn rơi nước mắt.
Hu hu hu...
Cuối cùng Ác Lang đại nhân không làm thịt xào ớt nữa rồi. Nếu tiếp tục nữa thì thà Trư Ma tộc bọn hắn tuyệt diệt luôn cho rồi.
"Chu lĩnh đầu, vất vả cho Trư Ma tộc ngươi rồi."
Ác Lang vỗ vỗ bả vai Chu lĩnh đầu, an ủi: "Chờ ma đầu kia đi, ta sẽ cho Trư Ma tộc các ngươi một đại công!"
"Đa tạ Ác Lang đại nhân!"
Chu lĩnh đầu thành khẩn nói cảm ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận