Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 880: Mệnh không nên tuyệt

Vương Chiến không chết, những người của Vương gia này cũng không cần phải giết.
Chỉ cần Vương Chiến vừa chết, tài nguyên của cả Vương gia mới có thể thật sự bị Tứ Đại Gia Tộc khống chế.
"Ta ở đây".
Đúng lúc này giọng nói của Vương Chiến bỗng nhiên vang lên sau lưng ông ta.
"Cái gì?"
Tiêu Viêm Diệu cả kinh, còn chưa kịp phòng ngự cả người đã bị một chưởng đánh bay ra ngoài.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Lại là ba tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, trên khuôn mặt của ba tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc đều có thêm một dấu tay màu đỏ.
Trong nháy mắt bị bay ngược ra ngoài, giống như Vương Cảnh Thiên ngày hôm qua vậy.
"Đánh người thật thoải mái!"
Vương Chiến giờ khắc này vô cùng thích loại cảm giác này, thân ảnh chợt lóe trong nháy mắt đã đi tới trước mặt tộc trưởng Diệp Tiêu Lâm Số của Tứ Đại Gia Tộc.
"Thế nào, có muốn trải nghiệm một chút không?"
Vương Chiến nhìn chằm chằm vào mấy người, khí thế thuộc về Nhật Nguyệt Tiên Cảnh trực tiếp thi triển ra, trấn trụ cả bốn người.
"Ngươi! Làm sao có thể được, buổi sáng ngươi vẫn là Tinh Thần Tiên Cảnh, làm sao bây giờ đã là Nhật Nguyệt Tiên Cảnh?"
"Cái này không thể thể nào."
"Chẳng lẽ Nhị công tử nhà ngươi lừa gạt chúng ta?"
"Nhất định vậy, hay cho Vương gia các ngươi, thật sự là gian trá giảo hoạt".
Đại tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc vừa kinh ngạc, vừa nguyền rủa. Cũng chính vì buổi sáng nhận được tin tức của Nhị công tử Vương gia, biết Vương Chiến bế quan một đêm cũng không có đột phá được Nhật Nguyệt Tiên Cảnh, cho nên bọn họ mới sớm đến Vương gia.
"Nhị công tử?"
Vương Chiến nhướng mày, thần niệm vừa động, dây thừng trên người Vương quản gia ngay lập tức bị đứt gãy.
"Đi mang Nhị công tử đến đây."
"Còn về phần của các ngươi..."
Vương Chiến nhìn chằm chằm vào tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc, vốn định trực tiếp hạ sát thủ.
Nhưng lại nhớ tới trước khi đi Trì Nhất Đồng có dặn dò.
Vương Chiến gật gật đầu, trong lòng rất nhanh đã nảy ra một chủ Ý.
Liên ngẩng đầu lên, trực tiếp mở miệng nói: "Vốn dĩ nên giết chết toàn bộ các ngươi, nhưng mà mạng của các ngươi lại không nên chết như thế".
"Nếu như không muốn chết vậy thì nhanh chóng sai người chuẩn bị cho mình hai món Tiên Khí đỉnh cấp, ta mang các ngươi đi ăn cơm chiên trứng.
"Ăn cơm?"
Gia chủ của Tứ Đại Gia Tộc Diệp Tiêu Lâm Sở nhìn Vương Chiến ở trước mắt, sắc mặt vô cùng nghi hoặc.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
"Không chừng tên khốn kiếp này chính là đang muốn bồi thường đi".
Một người trong số bọn họ suy đoán.
"Hình như là như thế, vậy thì bồi thường này có cho hay không đây?"
Lại một người khác nói.
"Cái này..."
Sắc mặt mấy người âm trầm, trong lúc nhất thời khó có thể đưa ra quyết định được.
Với thực lực hiện tại của Vương Chiến, bọn họ rất rõ ràng cho dù có liên hợp lại cũng đánh không lại một mình hắn.
Nhưng Tiên Khí đỉnh cấp cũng không phải là bắp cải, cơ bản đều là do gia tộc bọn họ truyền xuống, làm sao có thể dễ dàng giao ra như vậy đây?
Thấy mấy người này rất lâu rồi mà không có phản ứng lại, sắc mặt của Vương Chiến nổi giận, uy áp của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh hiện ra trấn áp bọn họ, nháy mắt đè ép cả bốn người xuống.
Bốn người giống như một chiếc thuyền nhỏ ở trong gió.
Đứng còn không vững.
Bốn người vừa nãy không thể đưa ra quyết định được, bây giờ đã nhao nhao lấy vật dưới đáy hòm giao ra.
Nhìn thấy tám món Tiên Khí đỉnh cấp này, Vương Chiến hài lòng gật gật đầu, vẫy tay ý bảo bốn người đi theo ông ta, chuẩn bị đi đến nhà hàng của tiền bối.
"Đi, đi đâu?"
Bốn người sửng sốt.
"Đương nhiên là đi ăn cơm, bằng không còn có thể đi đâu?"
Vương Chiến tức giận nói, đã nói là đi ăn cơm, bốn người này còn hỏi nhiều như vậy.
"Thật sự ăn cơm?"
Nhất thời.
Cả bốn người đều ngây ngẩn cả người.
Bọn họ cho rằng Vương Chiến chỉ là tìm một cái cớ đường hoàng để đòi bồi thường mà thôi.
Không nghĩ đến thật sự là đi ăn cơm.
Đi theo phía sau Vương Chiến, bốn người rất nhanh đã đến trước quán cơm của Trì Nhất Đồng.
"Nơi này chính là chỗ ăn cơm".
"Nhưng mà các ngươi phải nhớ kỹ, sau khi đi vào nhất định phải cung kính xưng hô là tiền bối".
"Còn nữa, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì thì cũng không được làm ầm 1. Nếu không vị kia mà tức giận kia, các ngươi đều phải chết không cần hoài nghi".
Vương Chiến cẩn thận dặn dò, sợ bốn người này chưa từng thấy thế giới bên ngoài, đến lúc đó hô to kêu nhỏ chọc cho tiền bối tức giận.
"Cái kia..."
"Tiền bối..."
Gia chủ của hai mặt của Tứ Đại Gia Tộc Diệp Tiêu Lâm Sở nhìn nhau, tám mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Vương Chiến là Nhật Nguy Tiên Cảnh vậy mà lại xưng hô với người khác là tiền bối?
Ổ cái nơi nhỏ bé như này còn có người trâu bò hơn cả Nhật Nguyệt Tiên Cảnh sao?
Không thể nào, phải không?
Dưới sự dẫn dắt của Vương Chiến, cả năm người bước vào quán cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận