Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 623: Muốn đánh nhau thì ngươi cứ nói sớm đi (1)

Thấy thế, cuối cùng Doãn Thiên Hùng ngồi không yên, rút kiếm hô lớn: "Sư đệ, Thiên Linh gặp nạn, mong rằng sư đệ xuất quan giải vây!
Doãn Thiên Hùng vừa dứt tiếng.
Ổ nơi sâu trong Thiên Linh Tông, một đôi mắt đỏ rực đột nhiên mở ra.
Một đạo khí tức từ mặt đất phóng lên tận trời, giống như một thanh kiếm sắc bén đánh ra.
Sau đó liền nhìn thấy, một nam nhân toàn thân áo trắng bay lượn đến, một sợi tóc trắng trên trán đặc biệt thu hút sự chú ý của người khác.
"Là Doãn Kiếm".
"Trời ạ, là Doãn Kiếm!"
"Thế mà hắn ta không chết, hơn nữa còn ở bên trong Thiên Linh tông".
"Hô, không ngờ hôm nay Doãn Kiếm sẽ xuất hiện như vậy, phải biết rằng hắn ta chính là thiên tài số một cùng thời với Doãn Thiên Hùng."
"Đúng vậy, nghe đồn hắn ta đã đạt tới Huyền Tiên đỉnh phong, nhưng hắn ta không có hứng thú với vị trí Tông chủ cho nên mới để Doãn Thiên Hùng làm tông chủ, tuyệt đối là một nhân vật truyền kỳ!"
Người áo trắng xuất hiện, dường như đã khiến toàn bộ người ở đây phải kinh hãi kêu lên.
Chân hắn ta giẫm giữa không trung, một đôi mày kiếm khiến cả người lộ ra sắc thái sắc bén, hung hăng vênh váo.
"Sư đệ, nữ tử này vô cùng quỷ dị, vì để giảm bớt sự chết chóc của Thiên Linh Tông ta, mong rằng sư đệ tự mình ra tay giết chết nữ nhân này".
Ánh mắt Doãn Kiếm hơi động một cái.
Hiển nhiên là nhận ra Tô Vân Vận rất bất phàm, hắn ta lập tức phóng thích khí tức trên người ra, khóa chặt cả người Tô Vân Vận.
Người này xuất hiện, cũng khiến Tô Vân Vận phải nhăn mày, trong lòng dâng lên một chút cảm giác nguy hiểm.
Người này, rất mạnh!
Đây là cảm giác đầu tiên Doãn Kiếm mang tới cho Tô Vân Vận.
"Xem ra, ta cũng phải nghiêm túc hơn rồi?"
Nhưng dù Doãn Kiếm có mạnh tới đâu cũng không khiến Tô Vân Vận e ngại, trái lại khơi dậy nội tâm chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ trong nàng.
Ngay lập tức rơi vào thế giằng co.
Doãn Kiếm lập tức hành động.
Trường Kiếm trong tay chỉ thẳng ra, người và kiếm hợp nhất hung hãn khóa chặt Tô Vân Vận.
Khi hắn vừa muốn công kích, đám người vây xem bên ngoài bất chợt truyền tới tiếng kêu đầy ngạc nhiên.
"Nhanh nhìn kìa, người kia là ai?"
"Đúng vậy, đại chiến hết sức căng thẳng, vậy mà tên tiểu tử này lại còn dám chạy tới chỗ đó, thật sự không muốn sống nữa rồi sao?"
Nghe vậy, Doãn Kiếm vừa mới ra tay phải nghiêng đầu nhìn lại, rồi chợt nhận ra ra là một tên đầu trọc mặc áo choàng đang chạy như bay tới bên này.
Ánh mắt Doãn Kiếm hơi nheo lại.
Một tên ngốc đầu trọc từ đâu tới thế này, lại còn mọc ra một đôi mắt cá chết nữa.
Mục tiêu dường như là hắn ta?
"Thú vị."
Doãn Kiếm cong khóe môi, thu lại sự công kích với Tô Vân Vận, quay đầu nhìn về phía tên đầu trọc đang chạy như bay về phía này.
Lúc tới gần, khí thế cực kỳ mạnh mẽ. Đây chính là ý nghĩ đầu tiên của Doãn Kiếm.
Đối mặt với kẻ địch dám chủ động ra tay với hắn ta, xưa nay Doãn Kiếm sẽ không dám coi thường, thân thể hơi trầm xuống, bày ra tư thế chống đỡ cực kỳ cẩn thận.
Ngay từ khi nhìn thấy tên đầu trọc tới càng lúc càng gần, trong lòng hắn ta lập tức bị kích phát ra sự hăng hái chiến đấu...
Tên đầu trọc kia chạy như bay tới, nhưng lại thoáng qua bên cạnh hắn ta. Nhìn cũng không thèm nhìn hắn ta chút nào...
Nhìn thấy cảnh tượng này, với tâm trạng bất động như núi của Doãn Kiếm, mặt mũi dữ tợn cũng không nhịn được mà giật một phát.
Lại có thể... không đếm xỉa gì tới hắn ta như vậy. Còn hại hắn ta mất công bày ra tư thế cả buổi, điều này khiến lòng tự trọng của Doãn Kiếm bị sỉ nhục cực kỳ lớn.
"Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng tới, có vài người không thấy ngươi mà còn cảm thấy rất tức giận đây" Nhìn thấy vị sư đệ đầu trọc này chạy tới, khóe miệng Tô Vân Vận hơi nhếch lên, nói lời ý thâm sâu.
"Ta không hề hứng thú với hắn ta, trước hết ta phải đi giải quyết cái đã, nhịn hơn ba ngày rồi."
Sắc mặt Bạch Khởi Ngọc không biểu hiện gì, ngay lập tức vọt vào nhà xí gần đó, ngồi xuống.
Cảnh tượng này khiến khóe miệng Tô Vân Vận phải mím thẳng một đường, vẻ mặt bất lực.
Doãn Kiếm nghe thấy tiếng này, từng thớ thịt trên người liên tục nhảy lên, sát ý không hề che giấu mà bộc lộ ra.
"Giao nữ nhân này cho các ngươi, ta đi đối phó với tên ngốc đầu trọc kia!"
Tiếng nói của Doãn Kiếm hơi khàn khàn.
"Được!"
Doãn Thiên Hùng vội vàng trả lời, ánh mắt vô thức nhìn thoáng qua nhà xí.
Cũng không biết là kẻ kỳ lạ từ đâu tới, vừa tới đã chọc giận sư đệ của hắn ta, hậu quả nhất định sẽ rất nghiêm trọng.
"Hô!"
"Đi nặng xong thật sự quá dễ chịu!"
Bạch Khởi Ngọc đang ngồi bên trong vừa đi xong đã cảm thấy thật nhẹ nhõm, đối với không khí hung tàn bên ngoài hoàn toàn mắt điếc tai ngơ, sờ lên túi móc ra một bản tranh biếm họa xem, đang nghiêm túc xem xét.
"Ầm !"
Đúng lúc này, toàn bộ nhà xí lập tức "bùm" một tiếng nổ tung, toàn bộ đều bị san thành bình địa, khói bụi bốc lên đầy trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận