Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 455: Hốt gọn một mẻ

"Các ngươi kêu la cái gì, ngoan ngoãn ở đây ở lại là được, đừng ép lão tử trở thành trở mặt ngay lập tức".
Hắc Vũ cực kỳ phách lối hô hào: "Còn nữa, ở trước mặt lão tử không được nhắc tới lão già Tô Huyền Quân chết tiệt kia, ở đây lão tử không tin tà thuật của hắn!"
"Cái gì?"
"Ngươi!"
"Thậm chí ngay cả châu chủ mà ngươi cũng coi thường ư, ngươi muốn chết sao?"
Lời này của Hắc Vũ khiến cho đám yêu kia nổi giận.
Ai nấy đều lộ ra khí thế, đang chuẩn bị ra tay với Hắc Vũ.
Nhưng mà, Hắc Vũ cũng không thèm nhìn bọn họ lấy một cái mà lại cười híp mắt nhìn về phía một hướng rồi vội quỳ xuống đất.
"Hắc Vũ cung nghênh Lâu đại nhân, Cẩu đại nhân, Yêu Linh đại nhân, Hùng đại nhân".
Chỉ một lát sau, Lâu Bản Vĩ và Ngao Khánh đáp xuống trước mặt hắn.
Thấy thế, Yêu tộc của tiên giới đều biến sắc.
"Quả nhiên... quả nhiên ngươi đã phản bội châu chủ đại nhân".
"Sao ngươi dám đại nghịch bất đạo như thế, còn phản bội cả châu chủ, ngươi không sợ chết sao?"
Nhưng mà, Hắc Vũ lại không thèm để ý bọn họ, mà lại cung kính nói với Lâu Bản Vĩ: "Tra nam lão đại, thuộc hạ hoàn thành sứ mệnh trở về".
"Đúng rồi".
"Đây là một chút đan dược, còn có một món tiên khí nho nhỏ, ta đặc biệt mang tới hiếu kính cho mấy vị, còn có mấy kẻ đằng sau đại nhân kia nữa."
Nói xong, Hắc Vũ lấy một bình ngọc óng ánh trong suốt, một đoản đao đen ngòm hơi dao động từ trong nhẫn ra...
Đoản đao tỏa ra sát khí bức người, nó đã từng phong ấn rất nhiều hồn phách sinh linh của nhiều sinh vật mạnh mẽ.
Đó chính là Nhiếp Hồn Đao.
"Xin ngươi vui lòng nhận cho".
Hắc Vũ cung kính dâng lên.
"Cái gì?"
Cảnh tượng này trực tiếp khiến cho đám yêu tiên giới bùng nổ.
"Vậy mà ngươi lại đưa Nhiếp Hồn Đao và tiên đan lừa gạt được từ chỗ châu chủ cho kẻ khác ư".
"Cái tên phản đồ nhà ngươi này."
"Đáng chết, ngươi nhất định sẽ bị trời phạt."
"Ngươi sẽ phải gánh chịu trừng phạt không tưởng tượng nổi!"
"Châu chủ tuyệt đối không tha cho ngươi, sẽ làm khiến cho ngươi muốn chết không được mà sống cũng không xong".
Âm thanh tức giận vang vọng khắp phía chân trời.
Hắc Vũ lại khinh thường, chẳng thèm ngó tới.
Thay vào đó là tư thế không hề sợ hãi mà tiếp tục nói Lâu Bản Vĩ:
"Lâu đại nhân, những tên yêu đằng sau này chính là những kẻ ta mang đến theo lời của Lâu đại nhân, chúng luôn miệng lải nhải ở đây, xin Lâu đại nhân mau chóng dùng một lưới bắt gọn bọn chúng".
"Thật to gan."
"Cái thứ giả thần giả quỷ dưới hạ giới mà cũng muốn tóm gọn bọn ta cùng lúc ư."
"Đúng là nực cười thật đấy".
Lời của Hắc Vũ ngay lập tức làm những người có mặt phá lên cười.
Đặc biệt trong số đó còn có một yêu tộc tên là Vân Tượng, bản thể của hắn là một con voi khổng lồ, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, gần như không có đối thủ cùng cấp, bởi vậy hắn cực kỳ khinh thường Hắc Vũ.
Vì vậy lúc này.
Hắn thẳng thừng cười lạnh chế nhạo nói: "Hắc Vũ ơi là Hắc Vũ, mặc dù ta sớm đã đoán được ngươi lòng lang dạ thú, có thể sẽ phản bội châu chủ, nhưng thật sự không ngờ tới ngươi có mắt không tròng, ngươi phản bội ai không phản bội, lại vội vàng chạy xuống hạ giới làm một vài chuyện như vậy."
"Được thôi."
"Bọn ta đang xem ngươi làm thế nào để lập công với châu chủ, kết quả ngươi lại làm chuyện này, vậy nếu đã như thế, bọn ta sẽ trực tiếp hạ gục các ngươi, sau đó đoạt lại Nhiếp Hồn Đao của châu chủ".
Đối mặt với tiếng gào thét của Vân Tượng trong đám đông, Hắc Vũ đứng phía sau Lâu Bản Vĩ nhảy dựng lên rồi hét lớn: "Vân Tượng, ngươi là một con kiến nhỏ nói khoác mà không biết ngượng, ngươi là cái đách gì mà cũng dám lải nhải uy hiếp, ngươi tới đây, cái loại người như ngươi tới, Hắc Vũ đại gia ta sẽ đứng ở đây đợi, ngươi có thể đụng tới một cọng tóc của ta thì ta tin ngươi."
Thái độ Hắc Vũ kiêu ngạo tức khắc khiến cho Vân Tượng giận dữ sôi gan nóng máu.
"Rầm!
Một tiếng ầm vang lên.
Hắn đột nhiên biến thành một đạo hư ảnh khổng lồ, một bóng hình to lớn trực tiếp xé toạc trời cao, từ trên cao nhìn Hắc Vũ một cách trịch thượng.
"Hắc Vũ, nếu như ngươi đã khiêu khích ta như thế, vậy ta sẽ theo lời ngươi nói, vậy ngươi mau lăn ra đây chịu chết đi" Vân Tượng thốt lên đây sát ý.
Cảm nhận được khí thế to lớn của Vân Tượng, Hắc Vũ đột ngột có chút rụt rè, nét mặt đầy vẻ chột dạ, do dự nói: "Ngươi, ngươi mới không thể giết được ta, bởi vì ta có Lâu đại nhân, Lâu đại nhân của ta dùng một quyền là có thể nghiền nát ngươi thành bùn rồi".
Nói xong, vội vàng trốn ra sau Lâu Bản Vĩ.
Ki Yêu Vân Tượng lạnh lùng nhìn chằm chằm phía Lâu Bản Vĩ, trầm trầm giọng hỏi: "Nếu như Hắc Vũ đã đến cậy nhờ ngươi, hắn lại còn nói như thế, như vậy thì ngươi rất mạnh sao?"
"Đương nhiên Lâu đại nhân của ta rất mạnh, không nghe rõ những gì ta vừa nói sao, ngươi có thể dùng một quyền có thể nghiền ngươi thành bùn rồi!" Hắc Vũ ló đầu ra ngoài lớn tiếng tiếp lời.
"Ha ha ha, một quyền nghiền ta thành bùn?"
Vân Tượng cao cao tại thượng cười lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận