Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 996: Canh quạ (1)

Hắn lẩm nhẩm khó tin: "Ta, ta thật sự trở thành Chân Tiên rồi sao?"
Tự cảm nhận được biến hoá của bản thân, giờ phút này Tô Bạch cảm xúc dâng trào, không lời nào có thể tả được.
"Thành Chân Tiên gì chứ..."
Dịch Phong bị chọc cười nói: "Chỉ mới mất một ít tu vi mà thôi."
Tô Bạch nghe xong liền bình tĩnh trở lại.
Hắn trực tiếp quỳ xuống, dập đầu liên tục nói về phía Dịch Phong: "Đa tạ đại nhân đã thành toàn! Tạ ơn cứu giúp của đại nhân!"
Lúc này hắn mới nhận ra được.
Hoá ra vị đại nhân nhà mình lại là một cao nhân thâm tàng bất lộ!
"Tiểu Bạch, ngươi đang làm gì đấy!"
Dịch Phong vội vàng đỡ Tô Bạch dậy: "Không phải chỉ mất mát một ít tu vi thôi sao, ngươi không cần phải làm đại lễ như vậy đâu".
Chừng này mà một ít cái gì?
Ta cảm thấy mình đã thành Chân Tiên rồi đó!
Nội tâm Tô Bạch sụp đổ.
Nhìn thần sắc bình thản ung dung của Dịch Phong hoàn toàn không giống đang giả vở.
"Chẳng lẽ một lượng lớn tu vi đã truyền cho ta trong mắt đại nhân thật sự chỉ coi như bị mất một chút?"
Tô Bạch lẩm nhẩm, tâm tình khó có thể bình tĩnh lại.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Dịch Phong lập tức thay đổi.
Sùng bái!
Cực kì sùng bái!
"Thâm tàng bất lộ là cái gì? Phong thái cao nhân là cái gì? Trở về nguyên trạng là cái gì?..."
"Thảo nào Dịch đại nhân không thèm để tâm đến mấy tin đồn chế giễu bên ngoài. Dù sao lão hổ mắc gì phải quan tâm đến sâu kiến kêu gào?"
"Càng dễ hiểu vì sao tông chủ lại có cảm tình với đại nhân. Nàng ta cao ngạo lãnh diễm nhường ấy thế mà lại vui vẻ ôm ấp đại nhân trước mặt mọi người..."
"E rằng tông chủ đã biết Dịch đại nhân lợi hại như thế nào, sớm giao cả thân lẫn tâm của mình cho Dịch đại nhân rồi".
"Hôm nay, Tô Bạch ta cuối cùng cũng hiểu!"
Dịch Phong lại cảm thấy không hiểu ra làm sao.
Tiểu tạp dịch này sao lại đa sầu đa cảm như vậy? Chỉ là mất một ít tu vi thôi mà, sao lại đến mức này?
Hắn cũng không có thời gian nghe Tô Bạch cảm tạ trời đất, nóng nảy xua tay.
"Ta nói này Tiểu Bạch, rốt cuộc ngươi có thể bắt con quạ thối kia giúp ta được không đây? Giờ ta muốn ăn thịt nó."
"Được!"
Tô Bạch đứng dậy trong nháy mắt.
Võ ngực nói: "Đừng nói là nó, cho dù ngài muốn ăn Long Can Phượng Tuỷ, tiểu nhân dù có lên cửu thiên, xuống hoàng tuyển cũng phải lấy về cho ngài nếm thử!"
Dịch Phong vui vẻ.
Cái tên tiểu tạp dịch này sao đột nhiên lại biết nói chuyện quá vậy?
Hắn cũng không để trong lòng, vội vàng thúc giục nói: "Đi mau đi! Ta không cần Long Can Phượng Tuỷ, giờ chỉ muốn ăn con quạ đen kia."
"Tuân lệnh!"
Tô Bạch chắp tay lùi ra ngoài.
Sau khi rời khỏi phòng.
Khí thế quanh người hắn phóng ra, ánh mắt sắc bén nhìn về hang ổ của Thất Thải Hắc Ô.
"Thất Thải Hắc Ô, mặc dù ngươi là Trấn Tông Thần Điểu, nhưng đại nhận của ta muốn ăn ngươi, vãn bối chỉ đành đắc tội".
Vừa dứt lời.
Tô Bạch trực tiếp xé rách không gian đi vào trong.
Không lâu sau.
Bên trong hang ổ của Thất Thải Hắc Ô bùng phát từng đạo năng lượng va đập mãnh liệt.
Ngay sau đó.
Xung quanh tràn ngập kim quang.
Tiếng Thất Thải Hắc Ô đau đớn gào thét thảm thiết, cùng mặt đất rung lắc dữ dội, truyền đến tai hầu hết các đệ tử tông môn.
Thậm chí không ít trưởng lão từ động phủ ra ngoài dò xét xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng.
Khi bọn họ nhìn thấy nơi xảy ra chuyện là sào huyệt của Thất Thải Hắc Ô thì không ai can đảm dám tới gần xem xét.
Cũng bởi vì con Thất Thải Hắc Ô này cực kỳ ngang ngược hỗn láo.
Ngoại trừ tông chủ và đại trưởng lão, từ trước đến nay những người khác không được phép đến gần.
Cách đây không lâu, có trường hợp hai đệ tử ngoại môn vô tình xâm nhập vào lãnh địa của Thất Thải Hắc Ô, bị ăn thịt ngay lập tức.
Đó là nguyên do.
Khiến mọi người không dám đi về phía trước.
Vì sợ bị ảnh hưởng.
May mà lần chấn động kịch liệt này cũng không kéo dài quá lâu.
Đã bình ổn trở lại ngay sau đó.
Thậm chí đến tiếng kêu của Thất Thải Hắc Ô cũng im bặt.
Thấy thế, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Có người cho rằng.
Chắc là vừa rồi có một siêu cấp cường giả tính đánh lén tông môn, không ngờ bị Thất Thải Hắc Ô phát hiện kịp thời, ngăn lại đuổi theo địch nhân.
Có người còn nói.
Thất Thải Hắc Ô vừa mới đi săn sau núi, lần này chắc bắt được con mồi có hơi hùng hổ nên mới náo loạn tạo ra động tĩnh lớn như vậy.
Dù sao sau lưng Bách Luyện Tông là Địa Long Sơn Mạch, yêu thú trong núi nhiều không đếm hết.
Thậm chí còn có đại yêu tu luyện đến cấp bậc Chân Tiên.
Bản thân Thất Thải Hắc Ô là thần thú, đứng đầu chuỗi thức ăn, nên cũng thường xuyên săn vài con đại yêu để đổi khẩu vị.
Có thể hôm nay Thất Thải Hắc Ô vừa "ăn mặn".
Ngay lúc mọi người đang phân tích bàn luận.
Thì Dịch Phong đang nhặt củi nhóm lửa trong phòng bếp.
Đặt một cái nồi lớn lên, trong nồi đầy đủ hành gừng tỏi thái nhỏ, không thiếu thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận