Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1244: Suy diễn ra chân tướng (2)

"Trong nhiều manh mối như thế, suy đoán ra chân tướng, thật sự thông minh".
"Đúng vậy, từng bước kéo tơ rút kén, hoàn thiện chân tướng, đầu óc sư tỷ đúng là quá mạnh".
"Chư vị không cần thổi phồng như vậy".
Tô Vân Vận phất tay nói: "Hơn nữa phương diện này chúng ta đã nên nghĩ ra từ sớm".
"Sư tỷ khiêm tốn rồi, nếu bây giờ chúng ta đã biết nhu cầu của sư tôn, vậy chúng ta nhanh chóng hành động thôi?"
Có người gấp như lửa đốt nói.
"Không vội."
Tô Vân Vận phất tay nói: "Đây là một việc lớn, không phải một sớm một chiều là có thể làm được".
"Hơn nữa chúng ta cũng không có năng lực sáng tạo ra một thế giới, chỉ có thể khoanh vùng một địa điểm, hoàn thiện nó từng bước một theo thiết lập của sư tôn."
"Ngoài ra chỉ dựa vào mấy chục sư huynh đệ chúng ta có lẽ chưa thể hành động được, chúng ta cần rất nhiều người gia nhập."
"Thiên Địa Môn, thành Giang Bình, còn có đảo Ám Ảnh chẳng phải có rất nhiều người sao?"
Lúc này Trì Nhất Dũng nói: "Mấy người bọn hắn đều nhận qua ân huệ của sư tôn, nhất định đều đang nghĩ phải báo đáp thế nào, nếu chúng ta hành động tin chắc bọn hắn sẽ hưởng ứng".
"Đúng vậy, ta cũng nghĩ như thế".
Tô Vân Vận cười nói: "Trong số những người bọn hắn, có vài người còn hiểu sư tôn hơn chúng ta, cho nên có sự giúp đỡ của bọn hắn, ta nghĩ chúng ta hoàn toàn có thể từng bước sáng tạo ra thế giới đô thị dựa theo suy nghĩ và thiết lập của sư tôn".
Nghe Tô Vân Vận nói xong nhóm sư huynh đệ đều xoa tay.
"Việc không thể chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức đến đảo Ám Ảnh, bắt tay vào chuẩn bị".
"Ngoài ra cũng thông báo cho các sư đệ sư muội không đến đây kịp một tiếng, bảo bọn hắn nhanh chóng qua kia".
"Chúng ta lập tức xuất phát".
Sau khi Tô Vân Vận ra lệnh, mọi người lên thuyền của Phương Tạo Vật, kéo ra một vệt sáng trên không trung, lao về phía đảo Ám Ảnh cửu giới...
Một nơi khác.
Dịch Phong tạm thời không có mục đích ở lại Kiếm Cốc.
Mỗi ngày không làm gì cả chỉ trò chuyện, uống trà với Phiêu Diêu Hồng.
"xin hỏi Hồng công nương, vị thánh nhân của cửu giới vẫn chưa có tin tức sao?" Dịch Phong lo nghĩ bất an không nhịn được hỏi.
"Tiên sinh, người này rốt cuộc khi nào mới thật sự thức tỉnh, không ai có thể nói rõ được."
Phiêu Diêu Hồng có lỗi nói: "Căn cứ ghi chép, lần đầu thánh nhân khiến thế giới thay đổi cho đến khi chân chính thức tỉnh, tuy phần lớn đều trong khoảng vài tháng đến vài năm nhưng cũng không thiếu người mất hơn trăm năm".
"Thứ này không ai có thể đoán được, chỉ có thể bị động chờ đợi.
Nhưng tiên sinh yên tâm, cửu giới có cứ điểm của Kiếm Cốc ta, bất kỳ tin tức nào cũng sẽ truyền đến ngay lập tức, ta cũng sẽ thông báo ngay cho tiên sinh."
"Được thôi!"
Dịch Phong bất đắc dĩ thở dài, đều tại cái mai rùa trên người này.
Nếu không có cái mai rùa khốn kiếp kia, trong kế hoạch tử vong Phiêu Diêu Hồng thiết kế cho hắn cũng sẽ có cái dùng được.
"Hì hì!"
Nhìn thấy dáng vẻ rầu rĩ của Dịch Phong, Phiêu Diêu Hồng che miệng bật cười, bình thường thoạt nhìn nàng ta đại gia khuê tú, lúc này lại có mấy phần đáng yêu.
"Tiên sinh, tuy kế hoạch tử vong lập ra khi trước đã vô dụng, nhưng mấy ngày nay Hồng nhi vẫn đang tiếp tục nghĩ cách".
Phiêu Diêu Hồng thần bí nói.
Ổ? ?
Thấy vậy Dịch Phong không nhịn được đứng lên: "Nhìn dáng vẻ của cô, lại nghĩ được cách rồi à?"
"Đúng vậy."
Phiêu Diêu Hồng gật đầu cười nói.
"Mau nói đi, rốt cuộc là cách gì" Dịch Phong gấp không chờ được hỏi.
"Tiên sinh nghĩ xem, bây giờ ngài sở hữu áo giáp dũng cảm, ngoại lực dưới thánh nhân đều không thể phá vỡ phòng ngự của ngài, nhưng từ bên trong thì sao?" Phiêu Diêu Hồng chậm rãi nói.
"ý của cô là làm tan rã chính mình từ bên trong?"
Dịch Phong nhướng mày, loáng thoáng nhìn thấy hi vọng.
"Đúng vậy."
Phiêu Diêu Hồng gật đầu nói: "Ví dụ như liệu tiên sinh có từng nghĩ đến độc dược không?"
"Độc dược à, cái này làm sao được, ta đã uống thuốc độc từ sớm chẳng có tác dụng cái rắm gì" Dịch Phong cau mày nói.
"Tiên sinh, thứ ngài nói là độc dược bình thường, còn ta muốn nói đến loại độc dược độc nhất thế giới này" Phiêu Diêu Hồng nói.
"Độc dược độc nhất?"
Dịch Phong thở dài nói: "Nhưng ta phải đi đầu để tìm độc dược độc nhất đây?"
"Chuyện này có cách".
Phiêu Diêu Hồng lộ ra chiếc răng khểnh, gương mặt xinh đẹp mơ hồ có chút hưng phấn nói: "Mọi người đều biết, Vân Tinh bị Hắc Vực ảnh hưởng, nơi sinh tồn của nhân loại mười chỗ cũng chỉ còn lại một chỗ."
"Đương nhiên so sánh với bản thân Hắc Vực, thứ uy hiếp lớn nhất đối với nhân loại vẫn là yêu ma ẩn nấp trong Hắc Vực".
"Mặc cho những đại yêu ma mạnh mẽ tạm thời chưa xuất hiện, nhưng con người đều biết đó chỉ là bình yên trước mưa bão, một khi đám yêu ma tấn công con người, đó nhất định sẽ là một trận ác chiến".
Bạn cần đăng nhập để bình luận