Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2195: Quả nhiên nàng đến rồi (1)

“Chúng ta cũng chỉ là từng nghe một vài sự tích về vị đại nhân này, ngưỡng mộ đã lâu nhưng không có duyên được gặp!”
Loại thái độ kính sợ kia, khiến cho mọi người càng tò mò hơn.
Khương Nguyên cũng kích động gật đầu, trong mắt lộ vẻ cảm khái.
“Không sai…”
“Các vị đạo hữu nói đều là sự thật.”
“Thời điểm danh tiếng của Cửu Thiên Kiếm Cơ đại nhân chấn động tinh hải, chúng ta chẳng qua mới vừa bước vào Thánh Nhân Cảnh, thật sự không đáng nhắc đến, cũng chỉ có thể thông qua đủ loại truyền thuyết, mới biết được phong thái siêu tuyệt của đại nhân, nàng là người tiên phong khai sáng Vân Tinh huy hoàng!”
“Nói ra thật xấu hổ, mấy kỷ nguyên trước đây, lão phu từng may mắn nhìn thấy đại nhân xuất thủ, tuy là mới chỉ gặp một lần, nhưng thu hoạch không cạn, tư đó về sau cảm ngộ đối với đại đạo càng sâu hơn, tất cả mới có may mắn bước vào tầng bậc cao hơn.”
“Không ngờ được, vị đại nhân còn có thể xuất thế tái hiện nhân gian, điều này thật sự là may mắn của Nhân tộc ta!”
“Hôm nay có thể nhìn thấy phong thái của Cửu Thiên Kiếm Cơ, cũng không uổng chúng ta ngủ say mấy kỷ nguyên!”
Âm thanh cảm khái vừa dứt, mấy vị lão tiền bối còn lại trên mặt cũng đều là vẻ cảm động.
“Khương lão nói rất có lý!”
“Thời gian trôi qua mấy kỷ nguyên, còn có thể gặp được vị đại nhân này, đời này không còn gì đáng tiếc!”
“Vị đại nhân này xuất hiện, trận chiến này của Nhân tộc ta còn có hi vọng!”
Mấy lão tiền bối càng nói càng xúc động, rõ ràng là sự tồn tại truyền thuyết vượt qua cơ duyên, lúc này lại lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt giống như hậu bối ngây thơ, ngửa mặt nhìn lên khó mà kìm được thần sắc phấn chấn.
Nhìn bộ dáng như vậy, trong mắt đám người Lỗ Đại Sư lại lộ ra vẻ lo nghĩ.
Sự tồn tại có thể khiến cho những tiền bối này kích động như vậy, năm đó cũng không biết là mạnh đến mức độ nào, nhưng vật đổi sao dời lại xuất thế lần nữa, nàng còn có mấy phần thực lực?
Thật sự có thể chiến thắng Ma Tôn đáng sợ kia?
Thời điểm mọi người ở đây ngửa mặt nhìn lên lo lắng.
Vân Yêu Yêu đứng trên không trung, khẽ cụp mắt đôi môi đỏ mọng lên tiếng.
“Các ngươi lui ra đi.”
“Ma tộc này giao cho ta.”
Âm thanh vô cùng thanh lãnh, cũng lộ ra vẻ tự tin khiến người ta chấn động!
Nàng muốn một mình chiến đấu với Ma Tôn!
Nghe ngữ khí tùy ý kia, phảng phất giống như đang nói đến một chuyện không quan trọng vậy, đây phải có tu vi mạnh như thế nào, mới có thể khinh thường Ma Tôn như vậy?
Tất cả tu sĩ loài người đều kinh hãi đến trừng to đôi mắt, không thể tin vào đôi tai của mình.
Đám người Khương Nguyên cũng là bộc phát xúc động, không ngừng trấn an mọi người lui lại!
“Vị đại nhân này vẫn là dáng vẻ thanh lãnh như ngọc kia, tư thái vô địch không thua năm đó, ta phảng phất như là nhìn thấy một trận chiến từ mấy kỷ nguyên lúc trước, một người một kiếm đủ để vắt ngang tinh hải!”
“Có vị đại nhân này xuất thủ, thắng thua trận này đã được định!”
“Các vị mau chóng lui lại, để tránh bị cuốn vào dư ba của trận chiến!”
Đại chiến khoáng cổ thước kim sắp xảy ra, đến đám người Lỗ Đại Sư cũng không thể nhúng tay, đành phải nửa tin nửa ngờ theo mấy người Khương Nguyên lui lại, trong mắt vô cùng căng thẳng.
Đột nhiên.
Hai tộc lại lần nữa nhanh chóng lùi lại, thần sắc trở nên vô cùng trang nghiêm.
Cho dù trên không trung còn chưa nhìn thấy bất kỳ dị tượng nào, bầu không khí đã mất đi áp lực lúc trước, cho dù mặt đất còn có hơn mười mấy vạn thân ảnh, đặt ở bất kỳ tinh cầu nào cũng đều là sức chiến đấu đáng sợ, lúc này lại chỉ có thể giống như con kiến hôi, đứng núp ở phía xa kính sợ nhìn lên trên bầu trời.
Nhưng bất luận là Nhân tộc hay là Ma tộc, tu vi của những người còn lại thật sự có hạn.
Ngóng nhìn thật lâu cũng không nhìn ra được một chút đầu mối nào, thậm chí ngay cả hư ảnh ẩn nấp ở sâu trong tầng mây, cũng không có chút phát giác nào.
Ở sâu trong tầng mây vô thượng.
Hai đạo bóng hình xinh đẹp mơ hồ, dường như hòa cùng một thể với tầng mây, đang đứng ở ở đó hờ hững nhìn chằm chằm tất cả xảy ra ở vùng đất tăm tối kia, cũng không biết đã quan sát bao lâu, từ đầu đến cuối không có bất kỳ hành động gì.
Mãi đến khi nhìn thấy rõ Vân Yêu Yêu xuất hiện, lại nghe thấy nàng nhẹ nhàng lên tiếng.
Một người trong đó mới mỉm cười nhìn lại.
“Lục sư muội, quả nhiên muội tính toán không sai, cuối cùng nàng cũng đến.”
Nghe xong, hư ảnh Mạc Thiên Cơ ngạo nghễ ngước mắt, trong đôi mắt đẹp tràn đầy ánh sáng tự tin.
“Ngũ sư tỷ quá khen.”
“Gần đây muội có cảm ngộ càng sâu hơn với đại đạo toán học, đo lường tính toán tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, cho dù là vị này, muội cũng có thể tính toán được rõ ràng.”
Tô Vân Vận mỉm cười gật đầu, ở trên tầng mây quan sát bóng hình xinh đẹp phía dưới trong mắt lộ ra vẻ cảm khái.
“Nếu như vị này đã thức tỉnh chạy đến, có lẽ trận chiến này tuyệt đối sẽ không có sai sót.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận