Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2213: Lương tâm chủ tiệm (2)

Hừ hừ.
Có cái gọi là không gian không phải thương nhân, lời này đúng thật là không giả chút nào!
Nói thì dễ nghe như vậy, kết quả còn không phải muốn tiền sao, tính toán chủ ý lên hạt châu của ta, gót chân của lão tử cũng đều thấy được.
Có điều.
Dịch Phong nghĩ đến trò chơi mô phỏng cuộc đời mà mình vẫn tâm tâm niệm niệm này, còn có Linh Lung Các đủ loại dị thường, hắn vẫn là không nhịn được tò mò lên tiếng thăm dò.
“Nếu đã như thế, vậy ngươi nói ta trước cần phải bao nhiêu tiền đi?”
Vừa mới dứt lời, áp lực đã được ném sang bên phía chưởng quỹ.
Chưởng quỹ còn chưa bao giờ gặp phải khách hàng khôn khéo như vậy, chỉ cảm thấy hình như quyền chủ động đều bị đối phương nắm giữ, chưa bao giờ gặp phải cuộc làm ăn khó như vậy, lập tức trả lời cũng không làm được.
Chưởng quỹ suy tư một lúc, mới cẩn thận cười làm lành ôm quyền.
“Khách quan, thật không giám giấu giếm, ngài là khách hàng đầu tiên hôm nay của bản tiệm, vậy thì cửa hàng sẽ mở cửa tặng thưởng, giảm giá 50% cho ngài.”
“Chỉ lấy một ngàn tiên tinh, thế nào…”
Vừa mới nói ra lời này, chưởng quỹ cẩn thận cười lấy lòng, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.
Loại dáng vẻ thận trọng kia, khiến cho tiểu nhị đứng ở một bên nhìn đến ngây người, tiểu nhị chưa bao giờ thấy chưởng quỹ bị động như thế, lại bị một người xạ lạ bắt chẹt thật chặt.
Cho dù đã nhượng bộ đến loại trình độ này.
Dịch Phong cũng là nghe đến hai con mắt mở to, giọng nói có chút cao lên đến tám độ!
“Cái gì?”
“Một ngàn tiên tinh?! Tại sao ngươi không đi cướp đi!”
Cho dù bây giờ trên người Dịch Phong có chút tiền tích lũy, nhưng thời gian nhiều năm sống cực khổ, đã sớm dưỡng thành thói quen cần kiệm lo việc nhà, giá cả cỡ này đã vượt xa qua ranh giới cuối cùng có thể chấp nhận của hắn!
Chơi một trò chơi, thế mà lại mấy một ngàn tiên tinh?
Đây là chơi trò chơi cái gì?
Mẹ nó, gọi là bại gia thì có!
Cứ dựa theo cái này chơi như thế, trên người mình chẳng qua chỉ có mấy trăm triệu tiên tinh, còn sống như thế nào hả?
Hắc điếm!
Linh Lung Các này, nhất định không có gì nghi ngờ chính là hắc điếm!
Có tiền hay không cũng không sao cả, tuyệt đối không thể để bị người khác chém, càng không thể bắt đầu nhiễm thói xa hoa lãng phí!
Có câu nói rất hay, từ kiệm thành sang dễ, từ sang thành kiệm khó.
Trò chơi cỏn con này, không chơi cũng được!
Nghĩ đến đây, Dịch Phong kiên định quay người cất bước!
Thuận theo việc hắn bước chân quay người, không chỉ tiểu nhị nhìn đến choáng váng, đến chưởng quỹ cũng bất ngờ đến cả mặt mơ hồ, hoàn toàn không ngờ được mọi chuyện sẽ phát triển đến loại tình trạng này.
Lần mua bán thất bại này, gần như đã phá hủy tam quan mấy năm nay của hai người.
Một ngàn tiên tinh mà thôi…
Chỉ tiêu phí một chút tiền lẻ này, là có thể thể nghiệm được trò chơi mô phỏng cuộc đời, còn có thể hưởng thụ rất nhiều phúc lợi.
Giá tiền này thật sự rất đắt sao?
Phản ứng của người này, có vẻ giống như là bị gài bẫy lừa mất một ngàn vạn tiên tinh vậy.
Đến mức đó sao?
Tại sao trên đời lại có thể có người keo kiệt đến tình trạng như thế?
Không đợi hai người phản ứng lại.
Dịch Phong đã bước ra khỏi cửa lớn Linh Lung Các.
Chưởng quỹ nhìn đến nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên trong đáy mắt hiện lên thần sắc bối rối, vội vàng đuổi theo, đưa tay run giọng ngăn cản!
“Khách quan! Khách quan dừng bước!”
“Hôm nay bản tiệm còn chưa mở hàng, có thể tặng cho ngài một lần miễn phí!”
Nghe thấy lời này, thân hình Dịch Phong dừng lại.
Hắn kinh nghi ngoái nhìn, cả mặt ngờ vực.
“Miễn phí?”
“Chắc ngươi không lại gài bẫy ta đó chứ?”
Chưởng quỹ vội vã khoát tay, vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng.
“Không phải lừa gạt!”
“Bản tiệm đúng là còn chưa mở hàng, ta thấy khách nhân và bản tiệm có duyên, nên phá lệ tặng một vị trí, xin mời khách nhân dừng bước hưởng thụ phục vụ của bản tiệm, nếu như vừa ý, sau này nhất định phải cho năm sao khen ngợi!”
Nhìn dáng vẻ không ngừng cười lấy lòng của chưởng quỹ, lúc này Dịch Phong mới thoải mái.
Thì ra đối phương là muốn giữ hắn lại, dường như cực kỳ để ý đến đánh giá của khách hàng, đoán chừng tiệm này cũng có cách nói tích lũy, quả nhiên ông chủ có chút không tầm thường, tám phần cũng là người xuyên không.
Xem ra dường như tiệm này cũng không đen như thế, ngược lại rất có lương tâm.
Miễn phí hay không đều không quan trọng, mấu chốt là người ta không dễ dàng, cộng thêm Linh Lung Các này cũng có rất nhiều điều cổ quái, đầu tiên ở lại xem thử một chút, sau đó tỉ mỉ tìm hiểu thêm.
Nghĩ đến đây, Dịch Phong có chút áy náy ôm quyền lên tiếng trả lời.
“Được, vậy thì xin đa tạ.”
Nhìn thấy tiểu nhị đang mơ hồ muốn dẫn đường, hắn mới nhớ đến một vài chuyện mấu chốt, thuận miệng dặn dò vài câu.
“Một lát nữa ta chơi trò chơi mô phỏng cuộc đời, các ngươi nhất định phải nhớ chăm sóc tốt cơ thể của ta, nhất là mỗi ngày đều phải có cơm gì đó, một bữa cũng không thể thiếu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận