Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1633: Phốc !

Thời khắc kinh khỉ, Thanh Doãn Tiêm Vân cũng đúng lúc hành lễ.
“Hùng trưởng lão, thứ lỗi cho ta cả gan nói một lời, gần đây có một vị Dịch trưởng lão mới gia nhập, tu vi không tầm thường, không biết là có thể đi thử một lần không?”
Một câu làm bừng tỉnh người ở trong mộng.
Các chủ Nguyệt Thần Các cũng lên tiếng phụ họa.
“Vị Dịch trưởng lão kia có tu vi rất mạnh, lại lập được đại công cho Nguyệt Thần Các chúng ta, nếu như hắn đến thử một lần, tương lai nhất định sẽ là sự giúp đỡ lớn đối với Nguyệt Thần Các!”
Nghe mấy lời tán thưởng liên tiếp vang lên, Hùng Phấn cẩn thận nhíu mày.
“Dịch trưởng lão mới gia nhập?”
“Tính cách của người này thế nào? Mới gia nhập Nguyệt Thần Các không lâu, thật sự có thể tín nhiệm? Đây chính là cơ duyên lớn lao, nhất định không được để người ngoài có lợi!”
Thanh Doãn Tiêm Vân vội vã giải thích.
“Dịch trưởng lão tài học toàn diện, cũng lập được công lớn, ta đảm bảo, nhân phẩm của Dịch trưởng lão tuyệt đối không có vấn đề!”
Các chủ là người đã thành tinh, chuyện dệt hoa trên gấm không cần chỉ điểm, tương lai còn có thể có được nhân tình của Dịch Phong, dựa vào vị cao thủ này, đương nhiên hắn sẽ góp sức. Hơn nữa Dịch Phong cũng đúng là đã lập được đại công cho Nguyệt Thần Các.
“Không sai.”
“Theo ta thấy, Dịch trưởng lão là lựa chọn tốt nhất trong các vị trưởng lão, nếu như hắn tham gia thí luyện, nhất định có thể thông qua, sau này mặt mũi của Hùng trưởng lão cũng được dát vàng, tu vi của hắn tăng cao, còn có thể lập được công lớn cho Nguyệt Thần Các ta!”
“Chuyện tốt một lần được hai việc, tại sao không làm đây?”
Nhìn thấy hai người đều đánh giá cao, cha con Hùng Phấn cũng có chút chờ mong.
“Được!”
“Nếu đã như thế, đầu tiên gọi người này đến, để sau khi lão phu gặp mặt, rồi mới quyết định có để phần cơ duyên này cho hắn không! Không phải ta cẩn thận quá mức, mà việc này thật sự liên quan trọng đại, không thể qua loa!”
Hai người nghe tiếng gật đầu.
“Nên như thế.”
Có thể đi vào loại thế lực kia, là cơ duyên mà bao nhiêu người có ở trong mơ cũng không dám nghĩ đến, kiểm tra nhiều lần cũng là hợp tình hợp lý!
Hùng trưởng lão có thể mở ra một con đường cho một cơ hội, đã là rất nể mặt mũi.
“Đa tạ Hùng trưởng lão, ta sẽ đi mời Dịch trưởng lão đến!”
Thanh Doãn Tiêm Vân kinh hỉ nói lời cảm ơn, vội vã đi ra ngoài.
Không đến mây giây.
Dịch Phong đã ăn mặc nghiêm túc thật sớm, người mặc áo bào trưởng lão mới tinh đi đến, cả người không nhiễm trần thế, thần sắc cẩn thận tỉ mỉ, có thể nói là trịnh trọng đến cực điểm.
Hoàn toàn thể hiện ra ngoài thái độ nghiêm túc của người theo đuổi giấc mơ, đủ để giữ lại ấn tượng vô cùng tốt với bất cứ người nào!
Đi theo Thanh Doãn Tiêm Vân bước vào đại điện.
Dịch Phong lại hấp dẫn được một hồi ánh mắt ngưỡng mộ, trong lòng cũng trở nên càng thêm kích động hơn.
Căng thẳng đi vào.
Chỉ nghe trong điện truyền đến từng trận âm thanh nói chuyện, tràn ngập khí tràng của nhân vật lớn.
Thấp thỏm theo âm thanh nhìn đến.
Các chủ đang ở một bên bồi tiếp hai người thưởng trà, cho dù chỉ là nhìn thấy bóng lưng từ xa, khí độ trầm ổn kia, khiến cho Dịch Phong càng thêm chờ mong và căng thẳng.
Đến gần hơn trượng.
Thanh Doãn Tiêm Vân cung kính hành lễ.
“Khởi bẩm sư tôn, Hùng trưởng lão.”
“Dịch trưởng lão đã đến!”
Dịch Phong không kiêu ngạo không tự ti đứng yên bất động, chờ đợi Hùng trưởng lão trong truyền thuyết hỏi đáp.
Nghe tiếng.
Các chủ Nguyệt Thần Các ngoái lại nhìn chăm chú, thần sắc như thường, nhìn thấy Dịch Phong ăn mặc trịnh trọng, từ từ vuốt râu gật đầu, trong mắt lộ ra nụ cười hài lòng.
Hùng Phấn và Hùng Trọng gật gật đầu, uống xong nước trà trong chén, lúc này mới không nhanh không chậm nhìn lại.
Nhưng khi bọn họ quay lại thoáng nhìn thấy khuôn mặt này.
Nhìn thấy thanh niên trước mắt đứng yên, càng nhìn càng là quen thuộc…
Đột nhiên!
Đột nhiên hai cha con run lên một cái, phun nước trà ra xa!
“Phốc!”
Dường như đồng thời, cơ thể hai người không ngừng run lên, không kìm chế được run rẩy, dường như nhất thời không thở nổi, mắt cũng có chút hoa lên!
Hùng Phấn chỉ cảm thấy cả người vô lực đầu choáng váng, vội vã véo người mình!
Cẳng thẳng ngoái nhìn, run giọng nhìn con trai.
“Con trai!”
“Ta, ta không nhìn nhầm chứ?!”
Hùng Trọng đã là mặt không còn giọt máu, bờ môi run run!
“Có, có lẽ không sai…”
Nghe lời nói khó khăn mới nói ra được, Hùng Phấn chỉ cảm thấy tim treo đến tận cổ họng, trong nháy mắt trời đất quay cuồng!
“Oành!”
Một tiếng trầm trầm vang lên, Hùng trưởng lão đã không còn đứng vững được nữa ngã đổ vào bên ghế!
Thân thể mềm nhũn không ngừng trượt xống.
Hùng Trọng ở bên cạnh cũng là sắc mặt trắng bệch, hai mắt khẽ đảo, cũng ngã xuống!
Vừa đối mặt.
Hai nhân vật lớn trong truyền thuyết đã cùng hôn mê ngã xuống, Dịch Phong nhìn đến cả mặt mơ hồ.
Yên lặng ngoái nhìn.
Các chủ và Thanh Doãn Tiêm Vân cũng là cả mặt ngây ngốc, nhất thời sững sờ tại chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận