Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2304: Đại thù được báo (1)

Thánh Chủ cũng biết không thể chờ đợi thêm nữa, cũng đã không còn khí độ âm trầm đứng yên chắp tay như lúc trước.
Ông ta lập tức dẫm mũi chân, đích thân tham chiến!
“Sưu!”
Một đạo lưu quang bay thẳng vào tầng mây, xuyên qua máu tươi vô tận!
Thánh Chủ Tuyết Nguyệt Thánh Địa đích thân xuất thủ, trạng thái chiến cuộc thay đổi lớn!
Bóng dáng lưu quang kia, trong nháy mắt xông phá hỗn chiến chân trời, những nơi đi qua đều là tàn chi tay đứt chân cụt!
Một người đã đủ để xoay chuyển đại thế chiến cuộc, danh tiếng Thánh Chủ quả không bình thường!
Lập tức, khí thế đáng sợ bức thẳng trực tiếp về phía Dịch Phong!
Người thanh niên áo đen và hai huynh đệ còn lại cũng vẻ mặt nghiêm túc, muốn xuất thủ nghênh đón tấn công.
Đột nhiên!
Một đạo kiếm minh vang vọng đất trời, vang lên như tiếng rồng gầm!
“Vù vù!”
Mọi người nghe tiếng nhìn lại, không một người nào nhìn thấy Dịch Phong rút kiếm khi nào, chỉ nhìn thấy trường kiếm trong tay hắn lấp lóe ánh sáng, nhìn thân kiếm lờ mờ ánh sáng lạnh lẽo, trong mắt mấy ngàn tu sĩ lộ ra vẻ kiêng kỵ nhường bước.
Một người một kiếm kia, giống như chớp nghênh đón Thánh Chủ, trong nháy mắt kiếm ý đáng sợ tiêu tán ở trên không, giống như sợi tơ khuếch tán ra ngoài!
Nhìn loại dị tượng kia, Thánh Chủ cũng nhìn đến đáy mắt trầm xuống.
“Đại thành kiếm ý!”
Một tiếng lẩm bẩm, khiến cho toàn chiến trường trên bầu trời đều lâm vào yên lặng!
Người đời đều biết, ngươi tu đạo lấy kiếm tu là người có chiến lực bưu hãn nhất, cũng hiếm thấy nhất, chính là người có thể cảm ngộ được kiếm ý, người như thế chính là lông phượng sừng lân!
Dịch Phong tuổi còn trẻ, đã bước vào cảnh giới cao thâm, thậm chí còn cảm ngộ đại thành kiếm ý, loại thiên tư này mấy trăm năm cũng chưa từng thấy!
Giờ khắc này.
Tu sĩ thấu trời đều bị chấn động, nhìn hai đạo khí tức đáng sợ bành trướng đan xen lẫn nhau, mọi người không ngừng lui tránh lùi lại, giống như tận mắt nhìn thấy nhật nguyệt cùng sáng!
Chỉ mấy giây, hai người giao chiến khiến cho đất trời biến sắc.
Kiếm ý và chỉ pháp cao thâm khí lường đối công không dưới trăm ngàn lần, thần sắc Thánh Chủ cũng thay đổi đến bộc phát nghiêm túc!
Thuận theo tiếng ông ta gào thét, công pháp mạnh nhất của Tuyết Nguyệt Thánh Địa được thi triển trước mắt người đời!
“Di Hoa Tiếp Mộc!”
Hai chỉ cùng xuất hiện, linh lực vô tận lan tràn ra ngoài.
Đây cũng là võ kỹ bí pháp của Tuyết Nguyệt Thánh Địa, có thể thu nạp qua nhiều linh lực thiêu kiêu sử dụng cho bọn chúng, linh lực vượt qua tu sĩ có cùng cảnh giới ngang nhau lên đến hơn mười lần.
Trước mắt chính là một chỉ toàn lực của Thánh Chủ, đã ngưng kết ra hai đạo bạch hồng dùng mắt thường có thể thấy được!
Nhưng mà.
Linh lực đáng sợ khiến khu cực biến sắc kinh hai kia, rơi vào trong mắt đám người thanh niên áo đen, lại ngay cả một gợn sóng cũng không nhấc lên được, ngược lại khiến ba tên này nhìn đến cả mặt im lặng buồn ngủ, không tim không phổi lên tiếng đánh giá.
“Chỉ thế này?”
“Thánh Chủ Tuyết Nguyệt Thánh Địa này, hình như cũng không có gì đặc biệt.”
“Ngoại trừ tu vi cao hơn Dịch đại ca một chút, toàn bộ phương diện chiến lực rơi vào thế hạ phong, linh lực cũng chỉ như thế không hơn được gì.”
Mấy câu nói, khiến cho môn nhân Tuyết Nguyệt Thánh Địa nghe thấy trợn mắt tròn xoe!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp phản bác, đã thấy một kiếm của Dịch Phong quét ngang đến, kiếm ý cùng với linh lực đan xen vung ra, quy mô vượt xa một chỉ của Thánh Chủ!
Nhìn kiếm mang khoa trương kia, Thánh Chủ cũng kinh hãi đến con mắt trợn tròn.
Một khắc sau.
Âm thanh bùng nổ vang vọng đất trời!
“Oành!”
Linh lực đáng sợ chẳng qua chỉ một cái chớp mắt, Thánh Chủ đã bị kiếm ý và linh lực vô tận nuốt chửng, cả người đều đầy vết thương, giống như diều dứt dây rơi xuống đất!
Cho dù là vô cùng chật vật, kinh hãi trong mắt Thánh Chủ vẫn như trước khó mà lắng lại!
“Đây…”
“Chuyện này không thể nào!”
“Bản tọa bồi dưỡng hấp thu tu vi hơn hai mươi đỉnh lô, mới có được cảnh giới bây giờ, vì sao ngươi lại có thể vượt xa linh lực của bản tọa!”
Có lẽ là lửa giận công tâm, cũng có thể là quá không cam lòng và chấn động, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người Tuyết Nguyệt Thánh Chủ lại chính miệng thừa nhận chuyện xấu mình bồi dưỡng đỉnh lô ở trong đại chiến, khiến cho môn nhân Tân Kiếm Tông nghe đến trong mắt lộ ra vẻ khinh thường!
Đồng thời, cũng khiến cho mấy người thanh niên áo đen cười ra tiếng!
“Chậc chậc, hấp thu tu vi của nhiều người như vậy, cũng vẫn chỉ là rác rưởi!”
“Chỉ một chút điểm tiêu chuẩn ấy, cũng có thể tự xưng là Thánh Địa?”
“Còn tưởng rằng có thể sảng khoái đánh một trận chứ, quá khiến bản đại gia thất vọng rồi!”
“Dịch đại ca là hấp thu hơn phân nửa bảo tài đất trời trong bảo khố bí cảnh, đủ để cho người thường chi phí mấy ngàn năm, tu vi hai mươi người của ngươi, tính là cái gì?”
Chỉ mấy câu ngắn ngủi, càng thêm giết người tru tâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận