Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1600: Trách nhiệm nguy hiểm (1)

“Tê…”
“Cũng không biết tiên sinh giáo dục các vị đại nhân, đến loại cảnh giới này, chúng ta đã khó có thể tưởng tượng được, đời này nếu có may mắn gặp được, chết cũng có thể nhắm mắt!”
Phi chu đi xa, cha con Hùng thị không ngừng kích động, nghe được đủ loại bàn tán sôi nổi, cảm giác tự hào ở trong lòng ngập tràn khuôn mặt!
Trong chớp mắt phi chu đi vào biển sao, Thủy Hàn Tinh đã là dấu chấm xa nghìn vạn dặm.
Bên trong băng nguyên thảm liệt nhìn như không có một chút sự sống nào, lại có vô số tế bào không ngừng tập hợp, dường như mắt thường khó có thể nhìn thấy được, nhưng lại rất nhanh ngưng kết thành hình, không ngừng lớn mạnh thành một đoàn màu máu!
Tiếp đó sương mù đỏ lòm không ngừng hiện ra hình dáng cụ thể, sát khí kinh người vang vọng bốn phía.
Một đôi tròng mắt ở trong đó chậm rãi mở ra, tiếng cười trầm thấp vang vọng.
“Khặc khặc…”
“Đúng là người mạnh mẽ, thế mà lại vượt ra ngoài dự liệu của bản tọa, xem ra là đối tượng đoạt xá hoàn hảo nhất đã xuất hiện rồi!”
“Còn có đảo Ám Ảnh kia, đúng thật là khiến người ta kinh hỉ!”
Tiếng cười âm hàn không ngừng vang vọng, dùng mắt thường cũng có thể thấy được máu thịt đang dần dần to lớn.
Không đấy mấy giây, đã ngưng kết thành một đoàn sương mù dày đặc màu máu, thu nạp xương cốt của thi thể cường giả bị vùi lấp ở bên trong băng tuyết, đến ma thi ở xung quanh cũng bị hấp thu đến gần như không còn!
Sương mù máu chói mắt kia, đột nhiên trở nên tươi đẹp đến quỷ dị!
Lam Tinh.
Nguyệt Thần Các.
Biển mây nổi lên ánh trời chiều màu vàng, biến ảo ngàn vạn hình thái, khiến cho Dịch Phong nhìn đến tâm cảnh bình thản, phảng phất như đã trở về với khoảng thời gian nhàn rỗi.
Lập tức lại là một ngày trôi qua, hắn dần dần quan thuộc với thân phận “Dịch Phong trưởng lão” và sự thảnh thơi hàng ngày.
Căn cứ vào lễ cũ trước kia, Dịch Phong đang hưởng dụng dưa và bán ngọt, tiếp đó thảnh thơi vụng trộm ra ngoài tản bộ vài vòng, thuận tiện tìm hiểu một chút tình báo có liên quan đến cao thủ.
Đột nhiên.
Bên ngoài vang lên một trận tiếng gõ cửa.
“Thùng thùng!”
Loại động tĩnh này, Dịch Phong cũng đã quen thuộc, chắc hẳn là tân khách nào đó ở bên ngoài bái kiến, muốn bản thân ôm cái bắp đùi trưởng lão này.
Hắn đến chuyện của mình còn không có đầu mối, lấy đâu ra thời gian để ý tới chuyện này.
Đang chuẩn bị trở về nhà ăn cơm chiều, ai biết được bên ngoài cửa vang lên âm thanh quen thuộc.
“Dịch trưởng lão, ta là Hồ Duy Tuyên, tông chủ có chuyện quan trọng triệu kiến!”
Tông chủ triệu kiến?
Dịch Phong nghe tiếng sững sờ, đứng dậy mở cửa viện ra.
Lúc này mới nhìn thấy, Hồ Duy Tuyên vội vàng đứng ở trước cửa, nhất thời trên mặt nở nụ cười hành lễ, cũng thay đổi trở nên thân thiết không ít.
“Dịch công tử!”
“Mau chóng đi với ta, tông chủ có việc gấp triệu kiến các vị trưởng lão!”
Nhìn thấy có chuyện khẩn cấp, Dịch Phong vội vã đi theo ra ngoài.
Một đường xuyên qua cửa viện cung điện, đệ tử dọc đường không ngừng bái kiến, hắn đều không quá để ý, chỉ là nhìn một bộ dáng vẻ vội vàng của Hồ Duy Tuyên, hắn mới nhân cơ hội lên tiếng tìm hiểu, trong mắt có chút hiếu kỳ.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Hồ Duy Tuyên dẫn đường nghe tiếng ngoái nhìn.
Nhìn thấy sắp đi vào đại điện chính viện, bốn phía không có người nào, yên lặng nhích lại gần hành lễ.
“Dịch công tử, gần đây tông môn gặp phải kẻ địch mạnh, hôm nay tông chủ triệu kiến tất cả các trưởng lão thương nghị đối sách, lẽ nào lệnh bài trưởng lão của ngài chưa nhận được tin tức sao?”
Dịch Phong mơ hồ lắc đầu, trong mắt càng hiếu kỳ hơn.
“Không, lệnh bài kia ta ngại nó quá gây chú ý, nên bỏ vào trong nhẫn đựng vật, chưa từng thấy có cảm ứng.”
“Kẻ địch mạnh mẽ nào mà lợi hại như thế, khiến cho tông chủ triệu kiến tất cả trưởng lão?”
Hồ Duy Tuyên nhích lại gần thêm mấy phần, nhẹ giọng nói ra: “Dịch công tử, là như này, có một tông môn tên là Xích Tiêu Thiên Tông, chỉ trong thời gian mấy ngày bất ngờ vùng dậy, môn phong vô cùng ác độc, tiêu diệt mấy tông môn, gần đây cọ xát không ít với Nguyệt Thần Các chúng ta, e rằng không tránh được một trận tranh đấu, đầu tiên ngài có chút lượng sức, tiếp sau đây đến đó cẩn thận mở miệng.”
Thấy cả mặt Hồ Duy Tuyên cẩn thận, ngữ khí cũng đầu là ý vị có lòng tốt chỉ điểm kiêng kỵ.
Nhìn tư thế kia, lần triệu kiến này không đơn giản!
Hóa ra tưởng rằng là các lão đầu mở hội nghị, không ngờ được là có kẻ địch mạnh, hình như còn là rất mạnh mẽ, đến Nguyệt Thần Các cũng có chút kiêng kỵ, thế mà lại có loại chuyện tốt này?
Thoáng cái Dịch Phong tinh thần tỉnh táo.
“Xích Tiêu Thiên Tông kia thật sự lợi hại như thế?”
“Cực kỳ lợi hại!”
Hồ Duy Tuyên ngưng trọng gật đầu, vội vã nghiêng người mời.
“Việc này ta không tiện nhiều lời, mời Dịch công tử về đại điện nghị sự, tại hạ không tiện tiếp tục dẫn đường, xin thứ tội.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận