Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1147: Thoả thuận (1)

Đương nhiên.
Tất cả cả những giả thiết này đều là suy đoán thông qua lời nói của Dịch Phong.
Còn cụ thể như thế nào thì phải có luận chứng khác.
Đúng lúc này.
Cách đó không xa truyền đến âm thầm chiến đấu mãnh liệt.
Mọi người đều muốn đến xem náo nhiệt.
Bọn họ đi đến gò đất liền thấy trên bầu trời có hai người vừa bay xẹt qua chiến đấu mãnh liệt.
Ở thế giới tu tiên thế này, chiến đấu như vậy thật sự quá bình thường, chỉ có điều...
"Rầm!
Một người trong đó rút kiếm chặt xuống.
Bầu trời ngay lập tức bị xé ra một lỗ hổng khổng lồ, không gian lộ ra vết nứt.
Khí lực càn quấy cuồn cuộn tràn ngập bầu trời, lưỡi gió bay khắp nơi.
Nhưng một kiếm này chém hụt, đối thủ của hắn tránh được.
Một kiếm hụt chém xuống mặt đất, một toà sơn mạch nhỏ bị nghiền nát thành hai nửa dễ như trở bàn tay, nước sông phía xa cũng trở nên cạn nước.
Quả đúng là kinh thiên động địa.
Hai người thấy họ đang đánh dưới trạng thái gây cấn vô cùng, giữa không trung dây dưa không ngừng, vừa đánh vừa bay, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm tích.
Từ đầu đến cuối nữ tử không hề bận tâm.
Bởi vì tuy thấy cuộc chiến huyễn lệ loá mắt như vậy, nhìn có vẻ kinh thiên động địa, nhưng thật ra sức mạnh của hai người cũng chỉ thế thôi.
Vì sao Đạo Cảnh, chiến đấu sẽ thu liễm phạm vi chấn động lại, cơ bản không dư một chút sức thừa thải nào.
Nhất là cảnh giới sau Hợp Đạo Cảnh càng sẽ như thế, giết người không thấy bóng, trong khi đó so đấu cũng chỉ tự nói mà thôi.
Cho nên nhìn có về màu màu mè mè vậy, thực tế lại không có nhiều tác dụng công kích, thường chỉ là người có cảnh giới hơi thấp kém đánh nhau.
Đại khái là bộ dáng của Kiếp cảnh tầng bảy tám gì đó.
Nên Phiêu Miểu Hồng nhìn xem cũng không có chút hứng thú nào.
Thế nhưng.
Dịch Phong lại há hốc mồm mặt đầy vẻ sùng bái.
"Công kích huyễn khốc thế này, đúng là cao thủ tuyệt thế..."
"Ai dà, tức thiệt mà. Không ai đánh nữa rồi, sớm biết vậy đáng lẽ ta phải vọt vào chính giữa mới đúng."
Dịch Phong ảo não vô cùng.
Ảo não vì vừa nãy mình không đủ quả quyết xông lên.
Nếu xông lên nói mấy câu, công kích trâu bò như vậy, nhất định mình sẽ chết không có gì nghi ngờ.
Nữ tử bên cạnh co giật khoé miệng.
Chỉ trong nháy mắt này, nàng hoàn toàn tin chắc suy đoán của mình lúc nãy.
Vị trước mắt này rõ ràng mạnh đến mức không có gì để nói, lại không thể nhận thức so sánh được thực lực của mình với người khác.
"Ngươi đi đi!"
Dịch Phong phất phất tay.
Tâm tình cực kém.
Lại tốn công vô ích bận rộn một tháng, trứng cũng không có.
Mà Hồng Tông cũng giải tán rồi, nên giữ nữ nhân này cũng không còn tác dụng gì nữa.
Chỉ có điều nhớ lại là thấy tức mà, Hồng Tông này quá qua loa rồi, sao một tông môn tốt như vậy lại giải tán được.
Phiêu Miểu Hồng gật gật đầu.
Cũng hơi thổn thức tự giễu một chút.
Tự cho rằng đấu trí đấu dũng với Dịch Phong lâu như vậy, lại không ngờ rằng cơ bản Dịch Phong không phải như nàng nghĩ.
Đúng là kết quả ngoài sức tưởng tượng.
Nhưng khi này chuẩn bị rời đi, trong lòng bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ lớn mật.
"Hay là, chúng ta thoả thuận một chuyện đi!"
Nữ tử quay đầu nói.
"Thoả thuận gì?" Dịch Phong hỏi.
"Có lẽ ta có cách giúp ngươi chết".
Hơi trầm ngâm một hồi, nữ tử nghiêm túc nói.
Nếu nàng phải tìm cao thủ cùng cấp bậc với Dịch Phong đánh đánh giết giết, e rằng nàng không làm được. Nhưng dưới tình huống Dịch Phong tự chết, có lẽ vẫn có nhiều cách.
Hơi nữa dưới bài trí của nàng, tìm vài hiểm địa uy hiếm Dịch Phong thì vẫn còn.
"Hả, thật sao?"
Đôi mắt Dịch Phong sáng lên, đề nghị này khiến hắn động tâm vô cùng.
Mặc kệ thế nào, hiểu biết của hắn với thế giới này rất ít. Hai năm trước vẫn chỉ là lão bản võ quán ở Bình Giang Thành.
Mà nữ nhân trước mắt này, tuy hơi yếu đuối một chút, nhưng tốt xấu gì cũng xuất thân từ Hồng Tông, nhất định là biết nhiều hơn mình.
"Chỉ có điều mong ngươi minh bạch một chút, chuyện này đòi hỏi phải trải qua một quá trình".
Phiêu Miểu Hồng nói.
Dù sao nàng cũng không biết cụ thể thực lực Dịch Phong mạnh bao nhiêu, nên có khi sẽ thoả mãn tâm nguyện của Dịch Phong rất nhanh, hoặc cũng có khi yêu cầu một khoảng thời gian dài.
"Ừm, ta hiểu rồi".
Dịch Phong gật đầu.
Gần đây tìm nhiều cách như vậy cũng chưa thể chết được, nên hắn biết không thể vội vàng được.
Sau đó, Phiêu Miểu Hồng lại trịnh trọng nói tiếp: "Ta sẽ dùng hết các thủ đoạn để đạt được tâm nguyện của ngươi. Nhưng trong quá trình này, nếu ta yêu cầu ngươi hỗ trợ chỗ nào thì mong ngươi ra tay trợ giúp."
"Giao dịch cực kỳ công bằng".
Dịch Phong liền đồng ý ngay.
Thấy Dịch Phong nhanh chóng đáp ứng, Phiêu Miểu Hồng cười không lộ dấu vết.
Ngay lúc Thánh Nhân giao tranh, nếu có một cao thủ không suy nghĩ tính toán nhiều như Dịch Phong, không biết kiếm hời nhiều đến chừng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận