Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2362: Giết trong chốc lát (2)

Đúng vào lúc này, trong điện vang lên một tiếng quát to.
“Không cần làm phiền, tự chúng ta tìm đến!”
Thuận theo âm thanh truyền ra, chẳng biết lúc nào huynh đệ bốn người, đã đến chỗ sâu trong Hoang Điện thủ vệ nghiêm ngặt.
Bọn họ đứng ngạo nghễ ở trên không trung, nhìn xuống đạo bóng đen kia cùng sáu vị trưởng lão.
Vu Thiên nghe vậy, trong lòng run lên, sắc mặt đại biến.
Những tên cuồng đồ này, thế mà lại xông vào đại điện bên trong Hoang Điện, quả nhiên là to gan lớn mật!
Nhị trưởng lão giống như là bị uy hiếp đâm trúng, người nhảy dựng lên, bất giác lui về phía sau mấy bước.
Hắn ta không ngờ được, lòng dũng cảm của bốn người huynh đệ này so với hắn tưởng tượng còn lớn hơn nhiều, cũng không phải là muốn thả hắn ta quay trở về mật báo, mà là trực tiếp theo dõi hắn đi đến tổng bộ Hoang Điện!
“Dám thừa dịp chúng ta không ở đó huyết tẩy thành ôn Tửu, loại huyết hải thâm thù này, hôm nay chúng ta sẽ bắt các ngươi nợ màu phải trả bằng máu!” Người áo đen phẫn nộ quát.
“Không sai, dám chọc đến trên đầu chúng ta, Hoang Điện các ngươi cũng không cần tồn tại nữa!” Con cóc gầm thét.
Sáu vị trưởng lão cùng nhau không nói tiếng nào, lần lượt lấy pháp khí của bản thân ra, chuẩn bị nghênh địch.
Khóe miệng người bóng đen cong lên, âm thanh quỷ dị kia vang lên trong đầu mọi người.
“Ha ha, lá gan của các ngươi đúng là rất lớn!”
“Có điều cũng rất tốt, tiết kiệm thời gian ta đi tìm các ngươi.”
“Các huynh đệ, không cần nói nhảm với đám súc sinh này, ta đi đối phó với bóng đen kia, các ngươi đi tiêu diệt những người khác ở nơi này!”
Dịch Phong híp mắt, căn bản không muốn nói nhiều, chỉ muốn đại khai sát giới.
Con ốc sên đã sớm không thể chờ đợi, nó không nói hai lời hóa thành thân ảnh khổng lồ cao mấy ngàn trượng, bất ngờ bùng nổ đập về phía mấy tên trưởng lão.
Người áo đen quát lên một tiếng lớn, cầm kiếm xông về phía Vu Thiên, đây là người đầu tiên hắn muốn chém thành ngàn mảnh!
Con cóc bất ngờ phun ra nuốt vào vân khí, kình khí cường đại ngưng kết thành pháo không khí xuất hiện đánh ra.
Dịch Phong cũng không nói hai lời, hướng trường kiếm hắn chỉ đến, chính là đạo bóng đen quỷ dị kia.
Trong nháy mắt chiến đấu bùng nổ.
Lúc này.
Bóng đen nghe răng mỉm cười chậm rãi bay lên, tản mát ra một cỗ khí thế âm hàn đáng sợ.
“Có thể nhìn ra được, biến số trên người ngươi là lớn nhất, vậy thì ta sẽ cùng với ngươi cẩn thận chơi một chút.”
Nói xong, con ngươi của bóng đen biến ảo, từ tốn nói với các trưởng lão có mặt ở đó: “Ba tên phế vật kia giao cho các ngươi!”
Sắc mặt Dịch Phong lạnh lùng, trường kiếm trong tay dùng tốc độ cực nhanh lao về phía bóng đen, một kiếm ngang dọc ba ngàn dặm!
Trong nháy mắt chiến trường bị một kiếm này của Dịch Phong chia cắt ngang.
Bên phía ba người huynh đệ.
Chỉ thấy con ốc sên phóng tận lên trời, bao trùm đất trời lao xuống.
“Ầm ầm!”
Một tiếng nổ mạnh vang tận tầng mây, toàn bộ đất trời Hoang Điện chấn động.
Năm người trưởng lão dùng tốc độ cực nhanh né tránh, chỉ có duy nhất nhị trưởng lão bị thương nặng nhất không kịp chạy trốn.
Tay hắn ta cầm cây thương ba đầu hai đao nhạy bén bất đắc dĩ chống lại, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn cây thương của mình bị ép gãy thành từng khúc.
Tiếp đó là cánh tay của hắn ta, sau đó chính là khuôn mặt hình trăng khuyết của nhị trưởng lão.
Tiếp đó nữa, chính là thân thể còng lưng của hắn ta.
Nhị trưởng lão bị một đòn mạnh mẽ này ép đến hồn phi phách tán, đến âm thanh còn chưa kịp phát ra, thì đã thân tử đạo tiêu.
Giết trong chớp mắt!
Trong lòng Vu Thiên vô cùng chấn động.
Hắn ta cảm nhận được cỗ khí tức thô bạo của người áo đen.
Ngoại trừ khi đối mặt với tông chủ ra, hắn ta chưa từng cảm nhận được sự sợ hãi sâu sắc như thế.
Từ trước đến giờ đều là hắn ta khiến người khác sợ hãi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời của Vu Thiên cảm nhận được cái chết chân chính bao trùm xuống, giống như là gặp phải vực sâu địa ngục vậy.
Hắn ta thừa dịp trong nháy mắt con ốc sên đè xuống, nhanh chóng lách mình bay vút chuẩn bị trốn chạy.
Lúc trước nghe thấy nhị trưởng lão nói, hắn ta đã biết được thực lực của bốn người huynh đệ này vô cùng cường hãn, cũng không muốn chính diện đối địch với bọn họ.
Ở đây có rất nhiều trưởng lão, hắn ta cũng muốn để cho các trưởng lão khác thử độ sâu cạn của huynh đệ bốn người.
Đại trưởng lão lâm trận chỉ huy nói: “Lục trưởng lão, thất trưởng lão, các ngươi đối phó với con cóc kia, ngăn chặn nó là được!”
“Tuân lệnh!” Lục trưởng lão, thất trưởng lão cũng lớn tiếng hét lên.
Hai người lập tức phóng ra khí tức toàn thân, mấy đạo lưu quang đánh về phía con cóc.
“A!”
Con cóc cười lạnh một tiếng.
Nó vù vù phun ra vô số pháo không khí về phía hai người, chặn lại tập kích của lục trưởng lão và thất trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận