Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 566: Đội hình khủng bố (1)

Nhưng mà.
Cách truyền tống trận chỉ một chút như thế, cũng khiến cho nàng cảm thấy như ngồi trên lửa nóng, bởi vì cái cột sáng lại một lần nữa phóng tới kia, đã phá không đến.
Tuyệt vọng, tràn ngập trái tìm Bạch Thiển Nhất.
Nàng liều mạng đạp không về phía trước, đồng thời trong miệng không ngừng truyền ra âm thanh cuồng loạn.
"Cứu ta, lão tổ, sư phụ, tông chủ, trưởng lão, cứu ta... Van cầu các ngươi, nhanh cứu ta..."
Cảm thụ được nguy cơ sau lưng càng ngày càng mãnh liệt, nàng khát vọng nhìn truyền tống trận, bộ dáng muốn có bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.
Cuối cùng.
Một đạo thân ảnh xuất hiện trong truyền tống trận.
Là một tên lão giả sáu mươi.
Hắn tiên phong đạo cốt, tay cầm phất trần, toàn thân tản ra khí tức cường đại.
"Vân trưởng lão, nhanh cứu ta."
Nhìn thấy người tới, Bạch Thiển Nhất tựa như là bắt được cây cỏ cứu mạng, thanh âm khàn khàn hô.
"Thần nữ chớ sợ, lão phu ở đây, không có ai có khả năng thương tổn ngươi."
Vân trưởng lão sắc mặt ngưng lại, lập tức bước một bước ra từ trong truyền tống trận, âm thanh xen lẫn lực lượng thiên tiên rung động không gian.
"Bạch Dương chân cung Vân Thiên Trường ở đây, ai dám làm tổn thương thần nữ chân cung ta?"
Nhưng mà.
Thanh âm của hắn vừa dứt, hai đạo tia sáng trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn.
Thần sắc của Vân Trường Thiên ngưng kết.
Cúi đầu nhìn một chút thân thể của mình, mở to hai mắt nhìn.
"Ta vừa mới xuất hiện, cứ như vậy mất đi?"
Hắn đờ đẫn líu ríu một câu.
Oanh.
Một tiếng nổ vang.
Dưới sự càn quấy của lực lượng cường đại, thân thể của hắn nổ tung lên.
Vân Trường Thiên.
Chết!
Huyết vũ vung lên trên người Bạch Thiển Nhất, khiến cho nàng kinh hồn, bị hù cho hồn vong sợ mất mật.
Cho dù lúc trước tự mình đã trải qua hai lần, nhưng mà tận mắt chứng kiến thảm trạng của Vân Trường Thiên, nàng vẫn bị kích thích tinh thần.
Ngay lúc nàng đang xuất thần như vậy, bức tranh ở phía ngoài xa kia, lại lấp lóe quang mang.
Hai đạo tia sáng, lại một lần nữa khóa chặt nàng, từ đằng xa đấu bắn mà tới.
Cho dù truyền tống trận gần trong gang tấc, Bạch Thiển Nhất vẫn như cũ bị hù cho hoang mang lo sợ, vọt vào truyền tống trận như bị điên.
Cuối cùng, đã đi vào truyền tống trận.
Truyền tống trận ba động, Bạch Thiển Nhất nháy mắt được truyền tống về đến Bạch Dương chân cung, mà ngay khi nàng trở lại Bạch Dương chân cung thì truyền tống trận cũng đóng lại.
Nhìn tất cả mọi thứ quen thuộc, không khí trong lành quen thuộc trong Bạch Dương chân cung, Bạch Thiển Nhất thở phào một hơi, vô lực ngồi liệt trên mặt đất.
Trong mắt, lại lóe ra hận ý ngập trời.
Nàng đường đường là thần nữ của Bạch Dương chân cung, người nối nghiệp tương lai của chân cung, lần đầu tiên ra ngoài mà lại phải trả một cái giá đắt như vậy, trọn vẹn trả bằng ba cái mạng.
Tổn thất như vậy, khiến cho nàng không thể tiếp nhận nổi.
"Ta không cần biết ngươi là người nào, ta cũng phải làm cho ngươi trả giá gấp mười lần gấp trăm lần, thể phải đem ngươi ra thiên đao vạn quả, mới giải được mối hận trong lòng ta".
Bạch Thiển Nhất gần từng chữ từng câu, cắn răng nghiến lợi.
Hả?
Bỗng nhiên.
Nàng phát hiện có cái gì đó không đúng.
Nàng nghiêng đầu nhìn về phía viễn không, mí mắt bỗng nhiên nhảy một cái.
Đột nhiên nàng nhìn thấy hai đạo quang mang từ xa không phá không mà tới, trực tiếp khóa chặt vào nàng.
"Cái gì?"
"Thế mà lại vượt không gian đuổi tới!"
Nàng trừng mắt không thể tưởng tượng nổi.
Tuyệt đối nghĩ không ra, hai đạo quang mang này lại trực tiếp truy kích đến Lăng Hư giới.
Sợ hãi trong lòng nháy mắt lại bay lên, lực lượng thiên tiên trong cơ thể phun trào, thi triển ra tốc độ trước nay chưa có, liều mạng tiến vào trong Bạch Dương chân cung.
Vừa chạy, trong miệng vừa truyền ra âm thanh cuồng loạn một lần nữa.
"Cứu ta, sư tôn cứu ta!"
May mà.
Đây dù sao cũng ở trong đại bản doanh của Bạch Dương chân cung, khi quang mang xuất hiện, đã có không ít cao thủ cảm nhận được cái khí tức khủng bố kia.
Oanh.
Cho nên giờ khắc này, ở các nơi trong Bạch Dương chân cung, mấy chục đạo khí tức trùng thiên bốc lên, rất nhiều cao thủ đạp không bay ra.
Sau khi bọn hắn bay ra, liếc mắt liền thấy được Bạch Thiển Nhất bị quang mang truy kích đến mức chật vật không chịu nổi.
"Công kích thật cường đại, liên thủ chống lại".
Cầm đầu chính là tông chủ Lữ Chính Nhất của Bạch Dương chân cung, hắn híp mắt nhìn về phía tia sáng đang tập kích tới, lập tức nhíu mày.
Uy năng của cột sáng kia, làm cho hắn cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cho nên hắn cũng không dám nắm chắc, lập tức mệnh lệnh mọi người liên thủ chống lại.
Các cao thủ gật đầu, cùng nhau đánh ra thủ ấn, đồng thời đẩy ra một chưởng về phía trước.
Mấy chục người liên hợp lại một chỗ, hóa thành một đạo sóng xung kích, tựa như ngưng thực, bao phủ về phía quang mang.
"Oanh!"
Trong chớp mắt.
Hai đạo lực lượng cường đại đụng vào nhau.
Trên bầu trời, lập tức dâng lên một đám mây hình nấm to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận