Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1731: Tất cả giống như trò đùa (2)

Rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?!
Lộc Thư Dao vô cùng chấn động, đứng cứng người bên cạnh bàn!
Dịch Phong cũng nhìn ra muội tử đau thịt, ngượng ngùng sờ lỗ mũi.
“Lộc cô nương xin đừng trách, vị này thật sự không có mùi vị gì, không để ý đã uống nhiều rồi, mong rằng rộng lòng tha thứ.”
Còn nói không có mùi vị?
Ngươi đây là phẩm rượu hả?!
Đối mặt với loại lời nói khiêm tốn này, Lộc Thư Dao lập tức hiểu rõ, vừa rồi cấp độ loại rượu độc kia đối với hắn căn bản không có tác dụng gì!
Được được được!
Quả nhiên tu vi lợi hại!
Toàn bộ đảo đen, e rằng không có người nào có được loại sức mạnh này!
Mềm không ăn, cứng rắn cũng không được?
Bản tiểu thư không tin, ngươi thật sự không có một chút nhược điểm nào!
Cho dù tức giận đến âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Lộc Thư Dao cũng vẫn phải miễn cưỡng mỉm cười đáp lễ.
“Tiên sinh đúng là nói đùa…”
“Tiểu nữ sao có thể đau lòng một chút rượu này chứ? Nếu như tiên sinh đã không thích uống rượu, vậy thì nếm thử một chút món ngon trên đảo gì!”
Tiếp đó lại vỗ tay hạ lệnh lần nữa.
Một miếng cá sống ướp lạnh được bưng vào nhã gian.
“Mời.”
Lộc Thư Dao thịnh tình mời, tự tin trong lòng không hề giảm.
Cá sống ướp lạnh này là một món ăn mỹ vị, còn có thể cảm ngộ được sức mạnh đại đạo, ở trước mặt chí bảo như thế, ai có thể chịu nổi dụ hoặc? Trong đó cất giấu phệ tâm cổ, phệ tâm cổ trùng có năm hình dạng không màu, chỉ lớn bằng một mi li mét, không phải người hạ cổ thì tuyệt đối không thể biết được!
Thần không biết quỷ không hay.
Chỉ cần có người động đũa, sẽ bị Phệ Tâm cổ nhập thể khống chế, từ nay về sau biến thành cái xác không hồn, tương lai tiêu hao hết tu vi rồi chết!
Dưới ánh nhìn chờ mong chăm chú của Lộc Thư Dao, Dịch Phong lại nhìn đến trong lòng sợ hãi.
Lại là lát cá sống?
Người ở Đông Hải này, tại sao đều không có ý thức vệ sinh vậy? Thế mà bên trên lát cá kia, còn có một con ký sinh trùng!
Để ý đến thần sắc chần chừ của Dịch Phong, trong lòng Lộc Thư Dao căng thẳng, không nhịn được lên tiếng thúc giục.
“Tiên sinh, mời dùng đũa?”
Đối mặt với loại thúc giục này, Dịch Phong có chút trầm mặc, hắn là thật sự không thích ăn lát cá sống, huống chi còn có ký sinh trùng.
Nhưng cũng không muốn làm xấu mặt mũi người ta.
Nhấc đũa lên.
Trực tiếp kẹp vào con ký sinh trùng kia!
Trong nháy mắt!
Lộc Thư Dao kinh hãi đến thân thể yêu kiều run lên, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin!
Không thể nào…
Chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Phệ Tâm cổ năm hình năm sắc, tại sao lại có người liếc mắt đã nhìn thấy, còn tìm thấy ở ngay trước mặt?
Chấn kinh từ trước đến giờ chưa từng có đánh đến!
Lộc Thư Dao bị bắt chứng cứ phạm tội ngay tại chỗ, đã bị hù dọa đến sắc mặt đại biến!
Thấy muội tử căng thẳng như thế, Dịch Phong đành phải tận tình phổ cập kiến thức.
“Lộc cô nương, ăn lát cá sống không vệ sinh, đây chính là ký sinh trùng!”
“Ta nói vơi ngươi, đa số cá nước ngọt đều có ký sinh trùng, loại bọ nhỏ giống như thế này, nếu như ăn hết nhất định sẽ…”
Một phen giảng giải thâm ảo.
Lộc Thư Dao không nghe lọt tai được một chữ nào.
Nàng chỉ cảm thấy người này thật là đáng sợ, tu vi vượt qua tưởng tượng của nàng, kiến thức và nhãn lực đạt đến tình trạng khó thể tưởng tượng được, giống như một vị lão giả trải qua dòng thời gian dài dằng dặc của năm tháng trong truyền thuyết.
Ở trước mặt vị này.
Tất cả mọi thủ đoạn đều giống như trò đùa, nàng giống như là đứa trẻ vậy.
Thậm chí hắn nhìn ra tất cả, nhưng khinh thường chọc thủng, càng khinh thường động thủ với nàng.
Loại trực giác này rất hoang đường, nhưng lại đang không ngừng tấn công vào tâm thần của Lộc đại tiểu thư, rất lâu sau cũng khó khôi phục bình tĩnh!
“Ngươi hiểu chưa?”
Tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng, giống như thần chung mộ cổ.
Lúc này Lộc Thư Dao mới bừng tỉnh, vội vàng hành lễ phụ họa.
“Tiên sinh thứ tội, tiểu nữ hiểu rồi….”
Lại lần nữa bất an ngồi xuống.
Trong mắt nàng càng kính sợ hơn, bất luận Dịch Phong hỏi chuyện gì, cũng đều nói rất rõ ràng.
Mãi đến khi qua ba lần rượu, Dịch Phong vẫn chưa thỏa mãn mà rời đi, cuối cùng nàng mới bộc phát đủ loại không cam lòng, đập bàn cắn răng!
“Đáng ghét!”
“Tại sao Lộc Tâm Lan lại có một cao nhân như thế giúp đỡ, rốt cuộc nàng đã bỏ ra cái giá lớn như thế nào!”
Đại tiểu thư thở hổn hển, lửa giận không có chỗ phát tiết, mắng chửi ở phía sau lưng chỉ có thể tính lên đầu Lộc Tâm Lan, nàng uất ức đến cực điểm.
Trong lòng, cũng cắm sâu sự kiêng kỵ và không cam lòng đối với Dịch Phong!
Mấy ngày kế tiếp, Dịch Phong đều là mượn rượu giải sầu.
Hôm nay, hắn lại uống rượu với mấy người, vẻ mặt phiền muộn bất đắc dĩ.
Trong lúc trầm ngâm.
Hắn thuận miệng tìm hiểu thông tin ở chỗ mấy người.
“Các ngươi nói, ở đảo đen này có người nào có cao thủ có tu vi khủng bố không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận