Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1785: Ăn gan hùm mật báo (2)

Thân là Hoàng đế của giao tộc Thiên Long, hắn là chủ nhân duy nhất có thể ngồi xuống tòa ghế chín rồng này, lúc này cưỡi chiến xa ngự gia thân chinh, cả người đều lan tràn uy thế đáng sợ.
Trên khuôn mặt không giận tự uy, tràn đầy bá khí của cường giả đứng đầu, trong đôi mắt hiện lên tơ máu, cũng nổi lên hỏa diễm thù hận, cho dù dùng máu của tu sĩ bảy mươi hai đảo, cũng không cách nào dập tắt được!
Từ phía xa nhìn về phía đảo đen ở trên mặt biển, ý thù hận trong mắt Ngao Bộ Đông càng trở nên nồng đậm!
Đúng vào lúc hắn nắm chặt dây thừng ở trong tay, sắp sửa lái chiến xa đi nhanh.
Đột nhiên!
Trên mặt biển yên lặng, thế mà lại tản ra thân ảnh đông nghịt, giống như châu chấu che khuất bầu trời lao đến, lại giống như thủy triều điên cuồng cuồn cuộn, phảng phất như bị một sức mạnh vô hình nào đó thúc động!
Ở đâu ra nhiều thân ảnh như thế?
Trong mắt Ngao Bộ Đông cũng ngập tràn vẻ sững sờ.
Nhìn kỹ thêm một chút, mới phát hiện đó là tộc nhân của mình.
Trong mắt của hắn lộ ra một chút vui mừng bất ngờ.
“Không ngờ được, quét ngang bảy mươi hai đảo lại nhanh chóng như thế, không hổ là giao tộc Thiên Long ta…”
Âm thanh cảm khái mới vang lên một nửa, Ngao Bộ Đông lại là mở to hai mắt nhìn.
Mắt hắn càng mở càng lớn, đến cuối cùng chỉ còn lại kinh nghi!
Trong tầm mắt.
Tộc nhân lao đến từ mặt biển và bầu trời, vẻ mặt hoảng sợ đều giống như gặp quỷ vậy, liều mạng chen lấn tranh nhau bay về phía trước, thậm chí có người còn vứt bỏ giáp của mình!
Đây không phải là dáng vẻ của đại quân khải hoàn, mà càng giống với chạy tán loạn thì hơn!
Ngao Bộ Đông chấn kinh đến chau mày, trên mặt hiện lên thần sắc kinh ngạc.
Lại nhìn kỹ mấy giây.
Đột nhiên cặp mắt của hắn run lên!
Chỉ thấy long tướng cũng chỉ còn sót lại ba người, trong đó có người còn mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ bay nhanh, thậm chí khóe miệng còn hiện lên vệt máu, hình như là bị thương không nhẹ?
Càng không thể tin được hơn chính là.
Vốn dĩ long tướng nên uy phong lẫm liệt, lúc này tất cả đang đang liều mạng lao nhanh đến, trong mắt tràn ngập thần tình hoảng sợ!
Lẽ nào…
Bốn đại long tướng suất lĩnh mấy trăm ngàn binh sĩ, lại bị loài người Đông Hải đánh bại?
Trong lòng xuất hiện dự cảm không ổn, Ngao Bộ Đông cũng không thể nào ngồi yên được nữa!
Khi hắn đột nhiên đứng dậy, tức giận lên tiếng hỏi.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!”
Thân ảnh đang chạy tán loạn trên bầu trời vì thế mà dừng lại, ba vị long tướng vội vã lao vùn vụt đến gần hoang mang hành lễ!
“Khởi, khởi bẩm bệ hạ!”
“Việc lớn không hay rồi, chúng ta bị tu sĩ Đông Hải đánh bại, Ngao Bắc cũng bị đánh bay đến chân trời, thậm chí không rõ sống chết!”
Ngao Bộ Đông nghe xong tức giận, vỗ mạnh tay vịn của chiến xa!
“Ba!”
“Vô cùng nhục nhã, đúng thật là vô cùng nhục nhã!”
“Chỉ là loài người, sao có thể đánh bại bốn người các ngươi?! Rốt cuộc là ai ăn gan hùm mật báo, lại dám giúp đỡ những sinh linh ti tiện kia, bản hoàng sẽ đích thân đến gặp hắn một lần!”
Tiếng tức giận vang vọng mặt biến, ba vị long tướng cũng là đầy mắt không yên.
Ở trên không trung quỳ gối trước mặt xa giá, âm thanh đều đã phát run!
“Khởi, khởi bẩm bệ hạ!”
“Là… Là Tầm Long Thiên Đế đang giúp đỡ những tên loài người kia!”
Vừa dứt lời.
Đột nhiên sắc mặt giận dữ của Ngao Bộ Đông cứng đờ, con ngươi mở to giống như là chuông đồng!
“Cái gì…”
“Ngươi nói cái gì!”
Ngao Bộ Đông chấn kinh đến nửa ngày không nói ra lời, mở miệng đã là run giọng gấp gáp hỏi!
“Tầm Long Thiên Đế, vì sao hắn lại giúp đỡ loài người? Ngươi thân là long tướng của tộc ta, sao có thể bịa đặt vu oan đối với tiền bối Hải tộc!”
Long Hoàng bệ hạ chưa bao giờ thất thố như thế.
Chỉ lửa giận lộ ra bên trong giọng nói gấp gáp kia, đều khiến cho bốn phía vô cùng căng thẳng, mấy vạn giao tộc Thiên Long yên lặng đi xuống mặt biển, không dám tự tiện có hành động nào khác.
Ba vị long tướng kinh hãi đến cúi thân thể thấp hơn, run giọng lên tiếng giải thích!
“Bệ hạ, bệ hạ minh giám!”
“Việc này vô cùng chính xác, Ngao Bắc chính là bị một chiêu của Tầm Long Thiên Đế đánh bay, cho đến bây giờ còn chưa trở về, uy lực của Tù Long Phiên Phiên Trảo, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy!”
“Chính xác là Tầm Long Thiên Đế!”
Bạch!
Ngao Bộ Đông kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch!
Dường như trong chớp mắt cả người của hắn đều có chút như nhũn ra, đúng là không cách nào đứng yên được nữa, ngồi liệt trên chiến xa con ngươi rung động, không ngừng lẩm bẩm mấy chữ!
“Tù Long Phiên Phiên Trảo, Tù Long Phiên Phiên Trảo…”
“Thế mà lại thật sự là Tầm Long Thiên Đế!”
“Vì sao hắn phải giúp đỡ loài người, rốt cuộc là vì cái gì?!”
Không đợi hắn kinh nghi líu ríu mấy tiếng, các long tướng vẻ mặt chật vật run giọng lên tiếng!
“Bệ hạ…”
“Chúng ta cũng không biết nguyên nhân vì sao, ngoại trừ Tầm Long Thiên Đế, đến Bắc Minh Hải Hoàng cũng đang giúp đỡ loài người!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận