Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1359: Bảy vị Thánh nhân cùng xuất hiện (2)

Đúng vào lúc này.
Đột nhiên có vô số lực lượng đại đạo hội tụ, quanh quẩn ở cạnh Bạch Phiêu Phiêu, khí thế kinh khủng hơn lúc trước mấy lần, một cái chớp mắt mà không ngờ chuyển biến mạnh mẽ hơn ngàn năm khổ tu!
Tô Tiệp lộ ra kinh ngạc!
Các Thánh nhân cũng ngạc nhiên, thanh âm khiếp sợ liên tiếp vang lên!
"Đốn ngộ đại đạo! ?"
"Bạch Hoàng quả nhiên có thiên phú kinh khủng, dễ dàng lĩnh ngộ đại đạo như vậy! ! !"
"Tốt! Bạch Hoàng có khí phách này, đàn ông chúng ta há có thể lo trước lo sau, lần này đi Ma vực, cùng sống cùng chết!"
"Thiện tai thiện tai, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, Bạch thí chủ phúc duyên thâm hậu, bần tăng chắc chắn sẽ toàn lực bảo vệ!"
"Các vị, cùng hướng thẳng tới Ma vực đi! !"
Sau khi Thanh Vân Tử vung tay lên, bảy Thánh nhân cùng đi vào gợn són trước mắt, biết rõ tương lai mờ mịt hung hiểm, cũng không có một tia do dự!
Bầu trời quay về vẻ cũ, vẫn là trời trong gió nhẹ.
Uy năng khủng bố của Thánh nhân đã tiêu tán không còn tung tích, người thường khó mà phát giác, chúng sinh không thể biết được, vẻ an bình của mình là nhờ bao nhiêu người liều chết phấn đấu mới giành giật được.
Coi như bảy vị Thánh nhân cùng đi, chỉ sợ cũng khó thuận lợi trở về.
Thiên Địa đảo.
Một tên hòa thượng đột nhiên ngẩng đầu, tựa hồ đã nhận ra cái gì.
Nhìn chằm chằm chân trời thật lâu, vẻ mặt trở nên trang nghiêm, bầu trời sáng tỏ trong mắt hắn lại giống như đang dày đặc mây đen.
Chậm rãi khép lại sách trong tay, Trần Côn Bằng lộ ra vẻ thổn thức.
Cho dù bên trong sách có rất nhiều "Chiêu thức tinh diệu" mới lạ, tại lúc này cũng không làm hắn có hứng thú, chỉ có một loại cảm khái không nói ra được, tựa như nội tâm đã tiến vào trạng thái giác ngộ.
cẩn thận thu sách lại, Trần Côn Bằng chắp tay trước ngực, rất có phong thái cao tăng.
"A Di Đà Phật..."
"Đã lâu không đi lại bên ngoài, không ngờ mây đen sắp tới, thực sự là sai lầm, bây giờ mưa gió nổi lên, tới lúc để thế nhân thấy ánh sáng phật pháp rồi."
Cảm khái xong, vị đại hòa thượng này đứng dậy.
Tiến lên một bước.
Thân hình của hắn cứ thế biến mất.
Lúc hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở cách đó ngàn dặm, bốn phía đều là sông núi.
Một bước đạp vào không trung.
Khua lên gợn sóng hư không, xung quanh tràn đầy sương mù đen vô tận!
Xương trắng khắp nơi trên đất, máu đen vương vãi.
Trong không khí tản ra tử khí mục nát, trong tầm mắt không thấy được sự sống, ngoại trừ u tối mênh mông vô bờ, cây gỗ khô cằn, tiếng gió rít cũng làm cho người ta thấy lạnh lẽo, chỉ có hình bóng quỷ dị đầy trời quanh quẩn, tràn ngập vô tận tuyệt vọng cùng khí tức âm trầm, phảng phất như địa ngục.
Đứng ở một nơi hẻo lánh trong Hắc Vực.
Đại hòa thượng Trần Côn Bằng bị sương mù đen bao phủ toàn thân, mà vẫn bình tĩnh cất bước như thường, sương mù đen khó mà áp sát, giống như bụi mù tứ tán.
Hắn vừa xuất hiện một lát, đã có mấy ánh mắt lóe lên, tỏa ra ánh sáng kì dị trong u ám, tiếng khàn giọng nói nhỏ không ngừng vang lên, như là ác ma thì thầm.
"Lại có nhân loại đi tới?"
"Khặc khặc khặc... Loại máu thịt tươi ngon này, kẻ sắp chết sao có thể sánh bằng, hấp thu cao thủ trẻ tuổi nhân loại quá nhiều, bản tôn đã có chút ngán rồi, vừa vặn được đổi vị..."
"Hắc hắc hắc, bản tôn cũng đang có ý này!"
"Đã là như thế, chúng ta chia sẻ nhau là được, tránh tổn thương hòa khít".
"Nói rất đúng. Bản tôn... sẽ lưu lại cho ngươi mấy cục xương!"
"Ngươi dám ăn một mình? ! ! !"
Nói chuyện lặng lẽ đảo mắt đã biến thành cãi lộn, trong mộ tản ra ma khí kinh khủng!
Thoáng qua một cái.
Sương mù đen chen lấn nhau tuôn ra, như một vụ nổ lớn.
Mấy bóng người hùng mạnh xuất hiện, có cự ma đầu trâu cao tới mấy trượng, cũng có quái thụ quanh thân mọc ra dây leo, còn có linh ma mọc răng nanh hơn tấc...
Đám ma tộc này đều bộc phát sát khí kinh khủng, xen lẫn va chạm không chịu nhường nhịn, chỉ thấy đại địa xung quanh rạn nứt, sương mù đen không ngừng bốc lên tận trời!
Mấy chục ma đầu vẫn chưa dừng lại ở đó, còn đang không ngừng dùng sức mạnh hơn!
"Xích Ngưu Tôn Giả! Tộc ma ngưu các ngươi quỷ kế đa đoan, lúc nào cũng chiếm hết lợi ích, hôm nay đừng mơ tưởng ăn một mình!"
"Lúc trước đã bị Ngưu Tôn Giả mượn cơ hội ra ngoài, đến nay còn chưa trở về cùng Lâu Tôn Giả, giờ phút này nói không chừng đang hưởng thụ ăn ngon uống sướng ở bên ngoài!"
"Đúng! Mỗi lần đều là tộc ma ngưu bọn hắn chiếm lợi, lần này nói kiểu gì cũng không chia phần cho hắn!"
"Ai cướp được thì là của người đó!"
Sương mù đen cuồn cuộn xoay tròn, cự ảnh Ngưu Ma to như núi bị mấy chục ma đầu dây dưa, ma khí va chạm, nhất thời tiếng rung động ầm ĩ truyền vang Ma vực!
Ngưu Ma màu đỏ kia tuy rất mạnh, nhưng cũng khó mà chống lại đám đông, hắn không ngừng bị đánh lui, giẫm đạp trên mặt đất lưu lại đống hố sâu hơn trượng, nhấc lên từng tầng khói bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận