Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2146: Chọc thủng trời ! (2)

Hắn tuyệt đối không ngờ được, thế mà hôm nay có thể gặp được nhiều đại nhân thân truyền như thế. Việc này đặt lên bàn cân quan trọng như thế, đến nhị công tử cũng lên tiếng, chắc chắn sẽ không sống chết mặt bay.
Vạn nhất, nếu như là đại nhân nào đó đích thân ra tay?
Những tiên hiền Thượng Cổ tay chân lẩm cẩm kia, có chịu được không?
Ôi trời ạ…
Mẹ nó, đây mới gọi là chuyện lớn!
Có một vài khoảnh khắc, chuyện lúng tính chính là sợ nhớ mãi trong lòng.
Một khắc trước Trư Nhục Vinh mới âm thầm lẩm bẩm xong, Tô Vân Vận đã hướng về phía cửa ra vào nhẹ giọng hạ lệnh.
“Người đâu, đi mời Lục sư muội đến đây nghị sự.”
Vừa mới dứt lời, trong lòng Trư Nhục Vinh đã lộp bộp một tiếng!
Lục tiểu thư Mạc Thiên Cơ?
Vị này có thuật bói toán quỷ thần khó so, tương truyền đứng tước mặt nàng, vạn vật thiên địa cũng khó thoát khỏi tầm nhìn, mấy tiên hiền Thượng Cổ này có lợi hại như thế nào, sợ rằng cũng sẽ bị bại lộ tung tích.
Nghe đến đây, đột nhiên Trư Nhục Vinh có chút bối rối không nói nên lời.
Hắn yên lặng ngước mắt nhìn, thì nhìn thấy các vị đại nhân ở trong phòng thương nghị đã bắt đầu xoa tay hằm hè, nhất là Hồng Phong Cuồng, thậm chí trong mắt còn hiện ra hưng phấn không nói nên lời, khiến Trư Nhục Vinh nhìn thấy hãi hùng khiếp vía.
Tiêu rồi…
Mấy lão tiền bối kia, tuyệt đối sẽ bị dạy cho một bài học!
Không đến mấy giây.
Mạc Thiên Cơ uyển chuyển bước vào phòng họp, trong tay cầm laptop tinh xảo, cả người tỏa ra khí tức học bá cao thâm khó lường, mỉm cười ngồi xuống hàng đầu, ân cần lên tiếng chào hỏi với mọi người.
Sau mấy câu hàn huyên, Tô Vân Vận đi thẳng vào vấn đề trực tiếp lên tiếng.
“Lục sư muội.”
“Bây giờ đại kế đến thời khắc mấu chốt, nhưng lại có năm vị lão tiền bối Vân Tinh đến quấy rối, nhất định còn phải cho một chút giáo huấn để đề phòng đột nhiên một ngày nào đó bọn họ đâm ngang, muội có thể tính toàn đo lường một chút bản tôn của bọn họ ở chỗ nào không?”
Nghe xong, Mạc Thiên Cơ mỉm cười gật đầu.
“Chuyện này có là cái gì.”
“Gần đây muội nghiên cứu điển tịch toán học sư tôn để lại, có cảm ngộ sâu hơn đối với phục biến hàm số và thực biến hàm số, bất luận sự tồn tại nào ở trong tinh hệ này, tính toán một chút sẽ biết tung tích.”
Mọi người nghe xong chỉ cảm thấy lợi hại lạ lùng, vẻ chờ mong trong mắt càng đậm hơn.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Mạc Thiên Cơ mở laptop ra, tay cầm bút chì bắt đầu tô tô vẽ vẽ.
Không đến mấy giây, nàng đã mỉm cười ngước mắt.
“Ừm. Đúng như ngũ sư tỷ nói, Vân Tinh đúng là có năm đạo khí tức không tục ẩn nấp ở các bí cảnh khác nhau, vị trí cụ thể muội đã tính toán ra rồi.”
Rào!
Một câu nói ra khiến tất cả mọi người sợ hãi thán phục, có không ít người trở nên kích động!
“Không hổ là lục sư tỷ!”
“Thuật tính toán của Lục sư tỷ, xem ra lại nâng cao hơn một bậc rồi!”
“Nếu như đã tìm ra vị trí của năm lão hồ đồ kia, vậy thì lên đường thôi!”
“Ừm! Để cho bọn họ nhìn rõ một chút, cái gì mới là nghệ thuật chân chính!”
Nhìn thấy tất cả mọi người ý chí chiến đấu nổi lên bốn phía, Ngô Đào cũng hướng về phía Tô Vân Vận gật đầu ra hiệu.
Một khắc sau.
Tô Vân Vận trầm ngâm nhìn về phía các sư huynh đệ ở bốn phía, lập tức lên tiếng sắp xếp.
“Được.”
“Nếu như ý chí chiến đấu của mọi người đã tăng cao, vậy thì muội sẽ đích thân ra mặt giết gà dùng đao mổ trâu, cũng thuận tiện làm giá bảo vệ cho đại kế của chúng ta.”
“Có điều, trong chúng ta có không ít người còn có việc cần giải quyết, chỉ có thể lựa chọn sư huynh đệ nhàn rỗi ra mặt, người có mặt ở đây thích hợp, cũng chỉ có nhị sư huynh, thập sư đệ, thập bát sư đệ…”
Thuận theo tiếng nói vang lên, lần lượt từng bóng người liên tiếp đứng lên.
Ngô Đào.
Bạch Khởi Ngọc.
Lý Tiến!
Hồng Cuồng Phong đứng dậy cuối cùng, mấy sư huynh đệ còn lại đều nhìn đến khóe miệng giật giật!
Hay lắm.
Mẹ nó, đây là cái đội hình gì vậy?
Nhìn thấy mấy thân ảnh đáng sợ đứng dậy, Trư Nhục Vinh bắt đầu có chút hối hận, thầm nghĩ chuyện này náo quá lớn rồi, thậm chí cũng khôn dám nghĩ đến cảnh tượng thảm liệt tương lai sẽ như thế nào, trong lòng âm thầm có chút đồng tình với mấy vị đại hiền Thượng Cổ kia.
Vào khoảnh khắc như thế này, Tô Vân Vận cũng là cảm thấy khó khăn.
“Bây giờ chỉ có bốn vị sư huynh đệ ra mặt, hình như còn thiếu một người ra tay, hay là vị sư huynh nào đó cố lấy một địch hay vậy?”
Ai ngờ được, vừa mới dứt lời, Ngô Đạo lại hơi lắc đầu.
“Không được.”
“Ngũ sư muội, cách làm này còn chưa đủ ổn thỏa.”
“Cho dù năm lão hồ đồ kia không ra sao cả, nhưng dù sao cũng là có chút kinh nghiệm, nhất định át chủ bài giữ mạng sẽ không ít, vạn nhất bởi vì nhân thủ không đủ, để một người trong đó chạy mất thì làm thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận