Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2038: Trên đời này làm gì có thần (2)

“Ừm, nếu có tin tức, ta nhất định lập tức thông báo cho ngài.”
Đi qua đoạn cuối cùng của con đường hoa ngân hạnh, hai người tạm biệt trước cửa tiểu khu cũ kỹ, sau khi cẩn thận ước định tất cả, thì hài lòng bước lên đường về nhà.
Nhưng mà.
Từ Dung vừa mới về đến nhà, đã nhận được điện thoại khẩn cấp của Lý Vi Vi!
“Từ tỷ, chuyện lớn không hay rồi!”
Quỷ nha đầu Lý Vi Vi này người trầm mê khoa học kỹ thuật, nhìn thì có vẻ là một cô nương thích ở nhà điềm đạm nho nhã, nhưng thật ra bản thân cực kỳ hoạt bát, ngày trước vẫn luôn nói đùa, lần này Từ Dung cũng không cho rằng là thật.
Từ Dung vừa treo áo khoác, vừa dùng mặt áp vào điện thoại thuận tiện lên tiếng nói.
“Được, ta biết rồi. Nếu như không có chuyện gì khác…”
Sóng thần cấp độ diệt thế vừa mới qua đi, Ngô Đào, cường giả bí ẩn có năng lực siêu phàm, bây giờ lại đang ở trong thành phố Bình Giang, còn có thể có chuyện lớn gì?
Nhưng nàng vừa mới nói được một nửa, ngữ khí của Lý Vi Vi lại trở nên căng thẳng hơn.
“Đội trưởng, ta không nói đùa!”
“Hôm nay Chu Bằng Phi mất tích, phụ thân của hắn cũng chết ở trong nhà, cả người có mười mấy đạo vết thương trí mạng, dáng vẻ chết vô cùng đáng sợ!”
“Chuyện này đã truyền khắp trong vòng đồng nghiệp, đến tổng đội trưởng cũng đích thân đến điều tra!”
Vừa dứt lời, Từ Dung kinh hãi đến cả người run lên.
Chu Bằng Phi chết, nàng đã sớm biết, đương nhiên không có chút kinh ngạc nào, nhưng tuyệt đối không ngờ được, phụ thân đã về hưu của Chu Bằng Phi, thế mà cũng lại chết một cách ly kỳ…
Chuyện này thật sự quá bất ngờ!
Lại nhớ đến mấy lời nói lúc vừa rồi, đột nhiên sắc mặt Từ Dung trở nên tái nhợt hơn mấy phần.
Hơn mười đạo vết thương trí mạng…
Dáng vẻ chết này, rất giống những thi thể mị linh đã từng thấy trước đây.
Đột nhiên.
Trong đầu của nàng hiện lên dáng vẻ bình tĩnh lúc nói chuyện của Ngô Đào.
“Con người của ta tương đối sợ phiền phức, để tránh sau này phức tạp hơn, vì thế quen diệt cỏ tận gốc.”
Lúc đó thuận miệng lên tiếng, lúc này lại đúng là cảnh tượng khiếp người, thoáng cái khiến cho Từ Dung kinh hãi đến không nói ra lời, sau lưng có một cỗ gió lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu!
Người ra tay, tuyệt đối là Ngô tiên sinh!
Cho dù trong điện thoại không ngừng vang lên giọng nói của Lý Vi Vi, Từ Dung đã không thể nào để ý đến được nữa, chỉ có một loại chấn động và sợ hãi khó nói nên lời, không ngừng lan tràn ở trong lòng.
Loại người sát phạt quyết đoán như thế này nàng đã từng gặp, nhưng mà thủ đoạn diệt cỏ tận gốc nhanh nhẹn như thế này, lại là chưa bao giờ nghe qua, nhớ lại dáng vẻ bình tĩnh của Ngô Đào, cũng không giống sát thủ máu lạnh, mà càng giống như là một loại hành động tự nhiên mà coi thường.
Phảng phất, giống như là thần linh lãnh đạm nhìn xuống tất cả.
Cho dù Từ Dung biết cha con Chu bằng Phi có rất nhiều hành động tối tăm, khi biết được tin tức hai người này chết sẽ có rất nhiều người lớn tiếng kêu to thoải mái, nhưng khi đích thân trải qua loại chuyện diệt sát lạnh lùng này, nàng vẫn là không cách nào bình tĩnh được.
Ở sâu trong lòng, Từ Dung cảm thấy Ngô Đào trở thành một người xa không thể với, tất cả thế tục, đều không thể dùng ở trên người thần bí này, giống như là hắn đã sớm vượt qua tất cả loại quy tắc của thế giới này vậy.
Từ Dung kinh ngạc đến trong lòng càng kính sợ hơn, thất thần suy nghĩ hồi lâu.
Mãi đến khi trong điện thoại truyền đến tiếng gọi gấp gáp, nàng mới bừng tỉnh lên tiếng.
“Đội trưởng! Đội trưởng, tỷ không sao chứ?! Vì sao tỷ không nói gì, tỷ đừng có dọa ta!”
“Không sao. Ta biết rồi.”
Cảm nhận được sự quan tâm của thuộc hạ, trong lòng Từ Dung cũng cảm nhận được một tia ấm áp, cuối cùng khôi phục được mấy phần bình tĩnh, cười tự giễu khẽ ngồi xuống.
“Ngô tiên sinh cũng không phải người xấu, tuy làm việc có chút cực đạn, thủ đoạn cũng vượt mức bình thường, nhưng ngài ấy chỉ là một người giống như chúng ta, cũng có máu thịt, cũng ăn cơm đi ngủ, càng không làm ra chuyện gì thương tổn đến dân chúng.”
“Ta thật là bị chuyện không rõ gần đây hù dọa, trên đời này làm gì có thần…”
Nói xong, Từ Dung cầm cốc lên ngồi ở trên giường, nhìn cảnh tượng bầu trời đêm yên tĩnh, tâm cảnh cũng dần trở nên bình hòa.
Cùng lúc đó.
Ở bên ngoài xa vạn dặm bên ngoài thịnh đô, thông báo bí mật được truyền đi tầng tầng, cuối cùng đến tổng bộ Bộ Săn Ma, đột nhiên đơn vị thần bí này tràn ngập bóng người, đủ loại chấn động vang vọng cả đêm!
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa hừng đông, Từ Dung đã nhận được thông báo khẩn cấp, chưa đến giờ làm việc đã chạy đến tiểu khu cũ kỹ, dẫn Ngô Đào vào trụ sở của Bộ Săn Ma thần bí của thành phố Bình Giang.
Tòa lầu lớn dát vàng nhìn cực kỳ có cảm giác, khi đi vào bên trong lại có một dáng vẻ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận