Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1801: Lộ ra chân đen rồi (2)

“Bên phía bản tọa sẽ lao ra tiêu diệt thần hồn của ngươi, chiếm lấy tu vi và thân thể này thành của mình! Ngươi có thể trở thành đá đặt chân để Ma tộc ta phục hưng, có thể nói là vinh hạnh lớn lao!”
Tiếng cười điên cuồng vang vọng đất trời, một vùng tăm tối bao phủ tất cả!
Bốn phía sương mù đen dần dân tập trung, ngưng kết thành sự tồn tại càng tinh khiết hơn, dùng quy tắc đặc thù nào đó tạp dựng trận văn, thanh âm khàn khàn giống như quái vật tru lên, khủng bố hắc ám đến cực điểm!
Đại trận sương mù đen đáng sợ kia, giống như là hao phí năng lực rất lớn, đến bóng đen trên người Lục Thải Vi cũng tiêu hao không ít, khiến cho dung mạo và ý thức của nàng ta khôi phục mấy phần.
Thuận theo sương mù hắc ám bộc phát nồng đậm hơn, một đạo thân hình hắc diễm tách ra ở bên cạnh.
Duỗi một ngón tay ra, dẫn động tất cả sương mù đen ép về phía Dịch Phong!
Tiếng cười tham lam, cũng theo đó vang vọng trong đất trời!
“Khặc khặc…”
“Phần đại lễ này, sẽ do bản tọa nhận lấy!”
Mắt Lục Thải Vi cũng đầy vẻ dữ tợn, nụ cười dã tâm cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo!
“Ha ha ha!”
“Từ nay về sau, ta sẽ đứng trên đỉnh cao của Lam Tinh!”
Nhìn thấy sương mù đen thấu trời lao đến, giống như dây thừng trói chặt bản thân, bắt đầu lao lên quanh người, Dịch Phong cũng khó có được một lần vô cùng chờ đợi, nhắm mắt bày ra dáng vẻ giơ tay chịu trói.
Nhưng chờ đợi mấy dây.
Dường như hắn cũng không cảm nhận được cảm giác đặc thù gì, mở mắt thăm dò.
Vừa nhìn lên mới phát hiện, sương mù đen bao phủ cả người đã tán đi phần lớn, còn lại mấy sợi, lại cũng như bụi mù từ từ bay đi.
Đây là bắt đầu rồi?
Hay là kết thúc rồi?
Đã nói là đoạt xá đâu, vì sao hắn vẫn còn sống?
Dịch Phong cảm thấy không hiểu.
Ngước mắt nhìn một cái, mới phát hiện đôi mắt của ma ảnh ở phía đôi diện đang mở trợn tròn.
Hình như, so với hắn còn kinh ngạc hơn!
“Không thể nào!”
“Ngươi chẳng qua chỉ là người phàm, sao có thể ngăn cản được trận pháp dùng ba phần sức mạnh của bản tọa được!”
Đột nhiên ma ảnh mở to mắt kinh hô, khó mà tin được cảnh tượng mình nhìn thấy.
Hắn không thể nào hiểu được, đại trận của này ở Ma tộc rất lợi hại, thế mà lại không làm gì được Dịch Phong, cho dù chỉ là dùng ba phần sức mạnh, cũng không đến mức không có một chút phản ứng nào.
Đừng nói là đoạt xá, đến thần hồn của người ta cũng không kéo ra được.
Chuyện này có chút không đúng!
Dịch Phong cũng mới nghe hiểu.
Tên đáng chết này, làm việc cũng không nghiêm túc!
Đại ca.
Ngươi là muốn đoạt xá, đây là chuyện lớn liên quan đến sống chết, nghiêm túc một chút có được không?
Mẹ nó!
Lão tử vì tự tìm cái chết, trả giá bao nhiêu cố gắng, có lần nào không phải là tận tâm tận lực, tên đen sì đáng chết này thì hay rồi, tự bản thân đưa đến cửa cho hắn ta đoạt xá, thế mà còn qua loa như thế!
Đúng thật là thân ở trong phúc mà không biết phúc!
Càng nhìn càng tức giận, Dịch Phong lên tiếng giáo huấn.
“Ngươi dùng thêm chút sức có được không hả, ba phần đủ để gãi ngứa hả? Sức mạnh vừa mới khoác lác đâu, còn nói cái gì mà đại trận đáng sợ của Ma tộc, cũng không ngại mất mặt hả!”
Ma ảnh bị âm thanh mắng cho sững sờ, ánh mắt âm ngoan híp lại!
“Được, được lắm!”
“Quả nhiên ngươi không phải hạng người bình thường, dùng thần hồn của loài người, lại có thể ngăn cản được ba phần sức mạnh của ta, cũng đủ tư cách kiêu ngạo đó!”
“Bản tọa sẽ dùng toàn lực, xem ngươi còn có vốn liếng gì để kiêu ngạo!”
Âm thanh hung ác vừa dứt.
Ma ảnh lập tức ngưng kết tất cả sương mù đen, đến bản thân cũng lẫn vào trong đó, cùng nhau dũng mãnh lao về phía Dịch Phong, trong nháy mắt đã chui vào trong thức hải của Dịch Phong!
Dường như bên cạnh rừng rậm sáng rõ hơn mấy phần, nhưng cũng là lấp lóe tăm tối không yên, lúc nào cũng có thể thấy được ma khí tiêu tán, chấn động khiến cho tâm thần của Lục Thải Vi cũng lay động!
Ngược lại Dịch Phong lại không có cảm giác gì.
Hắn ngơ ngác đứng tại chỗ, giống như là đi vào trạng thái mộng du.
Nhìn từ bề ngoài, hắn và Lục Thải Vi ngây người như nhau, dường như rất yên lặng.
Nhưng thật ra.
Trong thức hải, đang tiến hành trận đánh vô cùng hung hiểm!
Ma ảnh mang theo sương mù cuồn cuộn lao vùn vụt!
Mục tiêu, chính là khống chế hoàn toàn thức hải của Dịch Phong, tiếp đó bắt lấy thần hồn của Dịch Phong, từ tu hú chiếm tổ chim khách, biến thân thể này dùng như của chính bản thân, hoàn thành đại kế đoạt xá!
Loại bí pháp này vô cùng phức tạp.
Cho dù ma ảnh nắm giữa truyền thừa Ma tộc, chẳng qua là chiếm cứ thân thể một con người, hắn cũng không có một chút nào qua loa, nghiêm túc tìm kiếm một xó xỉnh ở trong thức hải, dùng sương mù đen không ngừng chiếm cứ.
Tốc độ nhanh vùn vụt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận