Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1049: Ủng hộ của Tô Bạch (2)

"Ta tự hỏi sao lần trước nhiều trưởng lão ngoại tông đến như vậy, hoá ra vì nguyên nhân này."
Vẻ mặt Tôn Trung Hoàng đầy ngạc nhiên.
"Đúng. Chính là vì hắn" Tôn Tử Mi trịnh trọng nói: "Bên ngoài đoán thực lực Tô Bạch là Chân Tiên tầng thứ mười, nhưng ta đoán chắc chắn hơn, hẳn là Chân Tiên tầng thứ mười ba trở lên mới đúng."
"Vì sao người đoán vậy?"
Tôn Trung Hoàng hỏi.
"Hừ. Vì tất cả mọi người đều sơ suất một chuyện. Đó chính là Thiên Bá Tông tặng lễ. Ai cũng biết Thiên Bá Tông có hai vị lão tổ, đều có thực lực Chân Tiên tầng thứ mười ba. Nếu Tô Bạch chỉ ở tầng thứ mười, sao hai vị lão tổ kia có thể tặng lễ lôi kéo. Tuyệt đối sẽ không tặng quà quý giá như vậy, ấy thế mà bọn họ lại tặng thu hoạch của bảy thành mười năm qua!"
"Bảy thành, có nghĩa là cái gì?"
"Dâng lễ!"
"Nói cách khác, Tô Bạch này, thực lực so với hai vị lão tổ kia nhất định còn cường giả hơn!" Tôn Tử Mi thông suốt suy luận.
Tôn Trung Hoàng bừng tỉnh đại ngộ.
"Chỉ là, một điểm duy nhất chính là, Tô Bạch này lại làm tạp dịch ở chỗ Dịch Phong".
Tôn Tử Mi nhíu mày, sau đó nói: "Nhưng ta cũng không cho rằng có quan hệ gì giữa Dịch Phong và Tô Bạch. Dù sao Tô Bạch đã ở tông môn chúng ta mấy năm, trước khi Dịch Phong tới, hắn cũng làm tạp dịch cho những người khác. Cho nên giờ làm tạp dịch cho Dịch Phong chỉ là trùng hợp thôi!"
Tôn Trung Hoàng gật gật đầu.
Cũng rất tán thành ý kiến của Tôn Tử Mi.
"Vậy sư tôn, ý của ngài là?"
Tôn Trung Hoàng nhìn về phía Tôn Tử Mi, dò hỏi.
"Việc ta cần ngươi làm là, tiếp cận Tô Bạch, ráng sức có được sự ủng hộ của Tô Bạch!"
Tôn Tử Mi trịnh trọng dặn dò: "Đây là cơ hội lật kèo cuối cùng của sư đồ ta. Chỉ cần ngươi lôi kéo được sự ủng hộ của Tô Bạch, thì Thi Thanh Vũ, Dịch Phong hay đám trưởng lão kia là cái thá gì chứ".
"Chỉ cần ngươi được Tô Bạch ủng hộ, thì Thiên Bá Tông và vô số hạ tông kia cũng sẽ ủng hộ."
"Ngươi tưởng tượng một chút, đây là kiểu sức lực cường đại gì?"
Đôi mắt Tôn Trung Hoàng sáng lên.
"Không phải ngươi thích Thi Thanh Vũ sao?"
"Kế hoạch trước đây của chúng ta, chỉ cần ngươi và Thi Thanh Vũ thành thân, ngăn chặn Thi Thanh Vũ, gắng làm cho nàng ta không thể đoạt quyền".
"Nhưng nếu ngươi được Tô Bạch ủng hộ thì lại khác. Ngươi có thể trực tiếp leo lên vị trí Tông chủ, Thi Thanh Vũ chỉ có thể dựa dẫm vào ngươi!"
Nói đến đây, Tôn Tử Mi giương miệng cười tươi như nở hoa trong bụng.
Mắt Tôn Trung Hoàng cũng lấp loé ánh quang, trong lòng kích động hưng phấn dâng trào.
"Nhưng mà sư tôn, với thân phận của Tô Bạch, người tiếp cận cùng nịnh bợ hắn chắc chắn không thiếu, làm sao ta có thể chiếm được tiên cơ giành được sự ủng hộ của Tô Bạch trước người khác được?" Tôn Trung Hoàng hồi lại.
Tôn Tử Mi cười một tiếng sâu hiểm khó dò.
"Hừ. Đám người ngu dốt kia chắc chắn không cách nào chiếm được tiên cơ. Với loại thực lực cao nhân này của Tô Bạch, càng không thể tùy tiện nịnh bợ là được".
"Vậy sư tôn, ngươi có biện pháp gì?" Tôn Trung Hoàng gấp gáp hỏi.
"Người như thế, chỉ cần biết khẩu vị của hắn, biết hắn cần gì rồi tiến hành dâng tặng, mới có thể nhận được sự ủng hộ của hắn".
"Mà cái này, vi sư đã sớm chuẩn bị".
Tôn Tử Mi cười lạnh nói: "Khoảng thời gian gần đây, ta điều tra rất nhiều chuyện liên quan đến Tô Bạch. Nhờ vậy mà biết được, hắn rất cần xác chết của bọn yêu thú."
"Xác chết của đám yêu thú?"
Tôn Trung Hoàng vô cùng ngạc nhiên.
"Không sai. Chính là xác chết của mấy con yêu thú."
Tôn Tử Mi nắm chắc phần thắng trong tay nói: "Lúc đầu hắn đã liều mạng săn bắt mấy con yêu thú sau núi tông môn ta, đến Thất Thải Hắc Ô trong tông cũng không thoát khỏi độc thủ của hắn".
"Sau này hắn lại cứu huynh trưởng của Vương Việt, chi phí xuất thủ cũng là Vương Việt góp thất thải bảo anh ra!"
"Mấy ngày hôm trước phía sau núi thường xuyên truyền ra những âm thanh đánh nhau chấn động. Mặc dù ta bận nên không đi xem thử, nhưng chắc hẳn hắn đang săn yêu thú ở đó!"
"Cho nên ta kết luận..."
Tôn Tử Mi trịnh trọng nói như đinh đóng cột: "Có lẽ tên Tô Bạch này đang luyện chế loại đan dược nào đó, hoặc là nấu vị thuốc nào đó nên mới cần nhiều yêu thú làm nguyên liệu, yêu thú càng có giá trị với hắn càng hữu dụng!"
Gương mặt Tôn Trung Hoàng đầy vẻ bội phục.
Không ngờ sư tôn hắn đến chuyện này cũng biết.
"Thế theo ý sư tôn là ta nên bắt đầu từ phương diện này sao?"
Tôn Trung Hoàng hỏi, lông mày cũng nhíu lại nói: "Nhưng là xác của yêu thú cấp cao đáng giá đó, đồ nhi phải kiếm ở đâu đây!"
"Ta đã chuẩn bị trước rồi!"
Tôn Tử Mi vung tay, nói: "Dưới chân núi là sào huyệt của Phi Sát thú, lập tức đến đó mang xác của Phi Sát thú đưa cho Tô Bạch".
"Là sao hả sư tôn?"
"Phi Sát thú?"
"Đây không phải là toạ kỹ đã kết khế ước với ngài sao? Sao ngài có thể làm vậy?" Tôn Trung Hoàng ngạc nhiên hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận