Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2042: Thời đại cơ hội (2)

Trước mắt loạn thành cả đoàn.
Lão giả dẫn đầu cũng là trong mắt tràn ngập chấn động, nhưng vẫn như trước có mấy phần bình tĩnh, ánh mắt ra hiệu thư ký tắt video, lập tức đập bàn đứng dậy!
“Ba!”
“Hội nghị video đến đây kết thúc, tất cả những chuyện hôm nay là cơ mật cao nhất, bất luận người nào cũng không được truyền ra ngoài!”
Tiếng nói trầm trầm vang vọng, tất cả mọi người im lặng!
Cho dù là như vậy, thần sắc kích động trên mặt mọi người cũng không cách nào lắng lại, đến trong đôi mắt của lão giả dẫn đầu cũng hiện lên vẻ chấn động, tam quan của tất cả mọi người đều sụp đổ.
Căn bản không cần bất kỳ lời nói gì, mọi người cũng biết được chuyện ngày hôm nay có ý nghĩa sâu xa như thế nào.
Vị Ngô tiên sinh này có thể tùy tiện giải quyết cấm khu phương bắc, hồi báo chuyện sóng thần ngày trước, có lẽ là chính xác, phát hiện trên thế giới có sự tồn tại như thế, có lẽ thế giới này sắp sửa tiến vào một thời đại mới.
Dường như đồng thời trong đầu mọi người đều hiện lên một suy nghĩ mãnh liệt theo bản năng.
Bất luận như thế nào…
Nhất định phải không màng bất cứ giá nào giao hảo với vị Ngô tiên sinh này!
Đây là trực giác của người cầm quyền, cũng là bản năng của sinh linh.
Lão giả dẫn đầu vội càng chỉnh đốn lại vẻ mặt dáng vẻ, quay người nhìn về phía thư ký!
“Ngô tiên sinh đi đâu rồi?!”
Thư ký chưa từng nhìn thấy lão giả kích động như thế, bị hù dọa đến giọng nói trả lời cũng trở nên căng thẳng.
“Ngô tiên sinh đang, đang đi dạo trong hoa viên.”
Vừa dứt lời.
Lão giả giận tím mặt, lập tức đích thân dẫn tất cả mọi người tông cửa xông ra!
“Vớ vẩn!”
“Sự tồn tại như Ngô tiên sinh, sao các ngươi có thể đối xử lãnh đạm như thế! Mau chóng thông báo cho toàn thể nhân viên, tất cả mọi người đi cung nghênh tiên sinh, lập tức chuẩn bị tất cả công việc, cùng đi tìm vị Hàm tỷ kia với Ngô tiên sinh!”
Mệnh lệnh vô cùng lo lắng truyền khắp tổng bộ, một đám người chen chúc đi về phía hoa viên!
Trong hoa viên!
Ngô Đào chân đi dép đang đi dạo lung tung, nhìn đủ loại hoa hoa cổ cỏ kỳ quái, hắn thật sự có chút không thưởng thức được, cho dù từng ở bên cạnh sư tôn nghe quen tai nhìn quen mắt, nhưng vẫn không thể hiểu được vì sao người đời lại thích thực vật như thế, thậm chí thế mà có người còn có thể thành đạo nhờ hoa…
Chuyện này quá không hợp thói thường mà.
Đúng vào lúc hắn đang nhàm chán đi dạo, đột nhiên ở phía xa truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Ngô Đào nghe tiếng liếc nhìn.
Lão giả đi đầu dẫn theo một đám người thở hổn hển chạy đến, đến thân phận tuổi tác cũng không quan tâm, chạy đến bên cạnh Ngô Đào đã kích động cười làm lành, đáy mắt còn có vẻ bất an không nói nên lời.
“Ngô tiên sinh, Ngô tiên sinh…”
Nhìn tư thế kia, Ngô Đào đã biết nguyên nhân.
Ngô Đào cười nhạt một tiếng, thuận miệng lên tiếng trấn an.
“Không cần khách khí như vậy.”
“Mọi người đều là loài người, tiêu diệt một chút mị linh mà thôi, không cần thiết phải khách khí như thế, các ngươi chỉ cần dựa theo ước định, dẫn ta đi gặp Hàm tỷ kia là được.”
Vừa mới dứt lời, lão giả và mọi người vô cùng mừng rỡ, liên tục lên tiếng gật đầu.
“Đúng đúng đúng! Đều là loài người, không cần khách khí!”
Căn bản không cần Ngô Đào nói nhiều thêm cái gì, tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng, rất nhanh một chiếc máy bay trực thăng đã đậu ở bãi cỏ bên ngoài hoa viên, lão giả không nói hai lời trực tiếp đưa tay làm dấu mời!
“Ngô tiên sinh!”
“Chúng ta lập tức xuất phát đi tìm Hàm tỷ!”
Nhìn phương tiện giao thông dư thừa này, Ngô Đào cũng lười lên tiếng, chỉ cần có thể tìm được Hàm tỷ, đừng nói là phải tròng trành một hồi, cho dù là ngồi xe bò cũng được.
Máy bay trực thăng ổn định xuất phát, khi bay lên khiến hoa cỏ tung bay.
May bay trực thăng đi xa, không đến mấy tiếng đã bay qua mấy tòa núi cao ở phương bắc, sau đó đáp xuống một khe nứt ở vách núi, gió lạnh gào thét thổi tung làn áp mỏng manh.
Ngô Đào không có cảm giác gì đặc biệt, thời tiết thế tục đối với hắn mà nói đã không hề có ảnh hưởng gì.
Lão giả và mấy người đi cùng vội vã thực hiện lời hứa, không quan tâm được chuyện mặc thêm mấy chiếc áo phòng lạnh, rất nhanh đã bị lạnh đến sắc mặt tái xanh, vẫn may thư ký đã sớm chuẩn bị, vội vã lấy ra mấy chiếc áo lông choàng lên người mọi người, lúc này sắc mặt bọn họ mới chuyển biến tốt hơn một chút.
Nhìn thung lũng mênh mông vô bờ, Ngô Đào nghi hoặc quay đầu.
“Hàm tỷ ở nơi này?”
Nhìn thấy trong mắt Ngô Đào lộ ra vẻ hoài nghi, mấy người vội vã lên tiếng giới thiệu.
“Ngô tiên sinh, ngài đừng nhìn nơi này băng thiên tuyết địa, trên thực tế còn có hang động khác, phía trước có một thang máy bí ẩn, người bình thường căn bản không biết rõ vị trí, chỉ cần chúng ta dùng thang máy đó, sẽ có cơ hội gặp được Hàm tỷ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận