Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 447: Quả thật ta bất đắc dĩ thôi mà (2)

"Gâu gâu gâu, cảm ơn cha lớn".
Lúc này bảy tiểu lang vui mừng hớn hở, thế là cũng nhìn về phía Dạ Phong và Nãi Tề.
"Tam thúc, vảy của thúc đẹp quá!"
"Đúng vậy đúng vậy, còn có cái bụng của tứ thúc nữa".
"Tụi ta muốn chơi, tụi ta muốn chơi."
"Đám nhóc ngoan có mắt nhìn đấy, vì ngươi thích vảy của tam thúc như vậy nên tam thúc sẽ chơi với ngươi!
"Vụt!"
Khi lời của Dạ Phong Rết Yêu vừa dứt, một khí tức khổng lồ phát ra từ hắn ta, và sau đó một con Rết Yêu dài vạn trượng đứng thẳng lên từ bình nguyên và lao về phía trên cùng của đám mây.
"Nào các ngươi, tới đỉnh đầu của tam thúc nào, tam thúc đưa các ngươi đi chơi tàu lượn siêu tốc".
Cơ thể con rết di chuyển, uốn lượn tạo thành một lối đi phức tạp cao chót vót, để bảy tiểu lang trượt xuống vảy của nó, con rết có nhiệm vụ bảo vệ xung quanh, cẩn thận ngăn chúng khỏi nguy hiểm.
"Ha ha ha."
"Thật là vui quá đi".
Những tiểu lang trượt xuống lớp vảy, đồng thời cũng thốt lên với chất giọng trong trẻo, rồi lại leo lên đỉnh đầu của Dạ Phong.
"Bùm!"
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên, Nãi Tề đột nhiên phình to lên, thân hình to lớn chiếm một nửa bình nguyên nhỏ bé, sau đó hắn nằm bẹp trên mặt đất, vỗ bụng kêu to.
"Nào đám nhóc, ta sẽ đưa các ngươi đi chơi những trò mới."
"Nhanh chạy xuống đây".
Đôi mắt của bầy sói nhỏ sáng lên, trực tiếp đứng ở trên đầu Dạ Phong, từ trên cao ngất trời mà nhảy xuống.
Nó rơi xuống bụng của Nãi Tẻ, lại bật lên tưng tưng như đạn bắn.
Một lúc sau, bầy sói con cười liên tục và có một khoảng thời gian vui chơi tuyệt vời.
Tuy nhiên.
Phệ Thiên Yêu Lang tộc và Nãi Báo Lệ cùng những người khác ở cạnh đó lại đang run sợ.
Chết tiệt.
Các ngươi thì chơi vui rồi, nhưng khí tức do con Rết Yêu phóng thích ra đủ để khiến bọn họ sợ hãi!
Nhưng bảy tiểu lang này thực sự được cả ngàn người yêu mến.
Chết tiệt, có cha lớn và hai thúc thúc này, cả Tiên Giang đại lục có ai dám khiêu khích chứ?
"Con trai, tuyệt lắm".
"Đám bạn bè thối tha của cha ngươi mà cũng được một nửa như ngươi thôi thì hôm nay cha ngươi cũng không phải thế này rồi!"
Ngao Trung chịu đựng sức ép cách khó khăn, đưa ngón cái về phía Ngao Khánh.
Tiên giới.
Thanh Ngọc Tiên Châu.
Châu chỉ Thanh Ngọc Tiên Châu là Tô Huyền Quân ngồi ở vị trí cao nhất, nhíu chặt mày.
Mà ở bên khác, vẫn có hàng loạt nhân vật có khí chất mạnh mẽ, trong số họ có Yêu tộc, Nhân tộc, tộc người khổng lồ.
Ở tiên giới, người và yêu không thù địch nhau như ở Tiên Giang đại lục, ở đây thực lực mới là tất cả, thêm khu vực rộng lớn và hậu duệ của tất cả các phi thăng giả, do đó tập trung lại vô số chủng tộc.
Vì vậy, những Nhân tộc và Yêu tộc đứng bên cạnh Tô Huyền Quân đều là người có năng lực của hắn ta.
"Hắc Vũ đi xuống hạ giới đã lâu như vậy, sao vẫn chưa có hồi âm gì thế?"
Hắn ta trầm giọng hỏi.
"Châu chủ, tính khí của tên Hắc Vũ này kỳ lạ, liệu hắn có dùng danh nghĩa đi thăm dò hạ giới mà phản bội châu chủ rồi ẩn náu ở các lục địa khác không?" Lúc này, có người đoán.
"Không có chuyện đó đâu".
Tô Huyền Quân xua tay tự tin nói: "Hắc Vũ đã theo ta hơn mười nghìn năm, tình cảm với ta rất tốt, hơn nữa ta đối đãi với hắn không tệ, đặc biệt ta biết hắn thích ăn thịt sống, mỗi ngày đều nuôi dưỡng bằng thịt của Thiên Tiên, vì vậy khả năng cao là đã gặp phải vấn đề gì cần giải quyết rồi."
Bình nguyên Phệ Thiên Yêu Lang.
"Đại lão, tuy ta đến từ tiên giới, hơn nữa người thân cận của châu chủ Thanh Ngọc Tiên Châu, cho nên ta thực sự là bất đắc dĩ thôi".
Hắc Vũ quỳ trước Lâu Bản Vĩ và nói bằng cả trái tim và tâm hồn:
Lão già chết tiệt đó không đối xử với ta giống ngươi chút nào, không, không hề coi ta là một con chim, điều đáng chết nhất là, ngày ngày cho ta ăn thịt sống, hắn cho ta ăn cả vạn năm rồi, nhưng ta thực sự sắp nôn ra rồi, rõ ràng ta giống tra nam như đại lão, thích nhậu nhẹt và ăn chín! ".
"Vì vậy người hãy tin ta, ta không phải là người mà lão già chết tiệt kia phái xuống để phá hoại, ta chỉ muốn thoát khỏi móng vuốt của tên khốn đó thôi".
"Do đó, người đừng nghi ngờ lòng trung thành của ta."
"Ta thật sự chân thành, từ tận đáy lòng mình, chỉ cần người không giết ta, ta sẽ là tiểu đệ của người, ta sẽ làm bất cứ điều gì người yêu cầu."
Giọng nói thành khẩn không ngừng vang vọng từ trong miệng của Hắc Vũ.
Ban đầu, hắn chỉ vì để bảo vệ mạng sống của mình, nhưng bây giờ trong lời nói phóng đại của hắn thực sự mang một nửa chân thành.
Bởi vì trong lòng hắn hiểu rõ.
So với Lâu Bản Vĩ này, còn có Dịch Phong đáng sợ kia, chủ châu của Thanh Ngọc Tiên Châu chẳng là cái thá gì.
Chí ít Tô Huyền Quân cũng không thể tạo ra tiên bằng tay không ở Tiên Giang đại lục.
Vì vậy phải suy nghĩ kĩ tất cả những điều này, đột nhiên hắn cảm thấy thịt của Tiên Thiên đã thay đổi không còn ngon nữa.
Đi theo tên cặn bã này, còn có loài người đáng sợ kia nữa, mới thật sự là lựa chọn khôn ngoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận