Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1718: Cường giả vi tôn (1)

Có điều, nàng cũng không phải hạng người tầm thường.
Cho dù trong cơn giận dữ, đã rất nhanh có thể bình tĩnh trở lại.
“Từ trước đến giờ Bùi Tùng Hạc vẫn luôn giữ bổn phận, lần này dám mang theo ngộ trà phản bội chạy trốn, chuyện này thật sự quá cổ quái, dựa vào tầm mắt của hắn, không đến mức vì một chút lợi ích ấy, đã làm chuyện bổ gốc lấy ngọn làm chuyện ngu xuẩn.”
“Rốt cuộc, là đã xảy ra chuyện gì…”
Trầm ngâm suy nghĩ một lúc.
Ngoài cửa vang lên âm thanh thông báo cung kính.
“Khởi bẩm tiểu thư!”
“Tâm Lan tiểu thư đã ngồi phi chu đến rồi, còn có…”
Lời nói do dự còn chưa nói xong, Lộc Thư Dao đã ngước mắt.
“Còn có cái gì?”
Âm thanh thông báo ở ngoài cửa càng thêm căng thẳng.
“Còn, còn có Bùi Tùng Hạc cùng đi về.”
Vừa dứt lời.
Mày liễu của Lộc Thư Dao hơi nhíu lại.
Hóa ra.
Bùi Tùng Hạc phản bội chạy trốn, là vì đi theo Lộc Tâm Lan?
Khó trách, Bùi Tùng Hạc lại nói ra ngôn từ phân rõ giới hạn với nàng.
Nhưng nghĩ thêm một chút, Lộc Thư Dao lại càng thêm kinh ngạc.
Luận tài nguyên địa vị.
Muội muội này đều không thể so sánh với nàng.
Lão hồ ly Bùi Tùng Hạc này, tại sao lại tình nguyện trung nghĩa tìm đến đối phương nương tựa như thế?
Càng nghĩ càng thấy kỳ quặc.
Ánh mắt Lộc Thư Dao lạnh lùng nhìn chằm chằm ra ngoài cửa.
“Ngoại trừ Bùi Tùng Hạc, còn có người nào đi cùng với Lộc Tâm Lan? Khách khanh của nàng có cao thủ nào?”
Câu hỏi mấu chốt vang lên, ngoài cửa lập tức cao giọng trả lời.
“Khởi bẩm tiểu thư!”
“Ngoại trừ Bùi Tùng Hạc, còn có bốn vị cao thủ cùng đi cùng, qua tra xét đều có tu vi ngũ phẩm trở lên, trong đó có một vị lão giả, có lẽ không kém Bùi Tùng Hạc quá nhiều, cũng có tu vi lục phẩm!”
Lộc Thư Dao nghe xong sững sờ, trong mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc.
Không ngờ được.
Chủ trì phân bộ ở đảo Dương Quang, thế mà Lộc Thư Dao còn có thể chiêu lãm được một ít cao thủ, đến cấp độ lục phẩm cũng có thể chiêu làm khách khanh, đây đúng thật là có chút ngoài dự định.
Sau kinh ngạc ngắn ngủi, trên mặt Lộc Thư Dao lộ ra ý cười lãnh đạm.
“Hừ.”
“Được lắm! Quả nhiên có chút thủ đoạn, có thể ở bên ngoài đảo tìm ra nhiều loại người như thế, cũng không biết đã đồng ý lời hứa hẹn như thế nào, đến Bùi Tùng Hạc cũng bị mê hoặc phản bội chạy trốn, không hổ là muội muội tốt của ta!”
“Như thế mới có chút thú vị, bản tiểu thư cũng có hào hứng phân cao thấp!”
Tâm phúc ở ngoài cửa cung kính hành lễ, vội vã lên tiếng nịnh nọt.
“Kế hoạch của tiểu thư nhất định có thể toàn thắng, chấp chưởng đại nghiệp!”
Lộc Thư Dao khẽ gật đầu, môi đỏ hiện lên đường cong tự tin.
“Đây là điều đương nhiên.”
“Lộc Tâm Lan đúng là có chút bản lĩnh, nhưng chỉ dựa và mấy khách khanh ngũ lục phẩm này, đã muốn tranh đoạt sự nghiệp, thật sự quá ngây thơ rồi.”
“Một chút chỗ dựa đó căn bản không làm nổi lên được sóng lớn, bất luận là nàng, hay là tên tiểu nhân Bùi Tùng Hạc kia, đều không thể hiểu rõ được căn cơ của bản tiểu thư, khoảng cách trong đó tuyệt đối không phải là điều bọn họ có thể tưởng tượng được.”
“Nếu như đã muốn phân cao thấp, vậy thì đừng trách bản tiểu thư vô tình.”
Chậm rãi đứng dậy, Lộc Thư Dao tự tin dậm chân.
“Ngươi đi chuẩn bị một hồi, bản tiểu thư muốn lập tức bái kiến ngũ đại các lão.”
Lập tức tâm phúc ở ngoài cửa rời đi.
Lộc Thư Dao mềm mại bước ra ngoài, thị nữ ở ngoài cửa nâng váy dài chấm đất lên, thân ảnh hoa mỹ bước về phía chủ điện chính viện Vạn Bảo Lâu.
Không đến mấy giây sau.
Trước đại điện nguy nga trang nghiêm.
Lộc Thư Dao gật đầu hành lễ.
“Khởi bẩm năm vị các lão, Thư Dao có chuyện quan trọng bái kiến.”
Cánh cửa cổ xưa cao mấy trượng đóng chặt âm trầm không động, chỉ có âm thanh tang thương truyền ra.
“Vào đi.”
Giọng nói thâm trầm giống như vang ra từ thời vạn cổ, chấn động đến xung quanh trang nghiêm yên lặng.
Oanh!
Cửa lớn cao mấy trượng từ từ mở ra, khí tức đáng sợ phả vào mặt, uy áp giống như làn sóng cuồn cuộn, tất cả thị vệ tôi cả kính sợ cúi đầu cung kính chờ đợi.
Chỉ có Lộc Thư Dao, vẫn còn có thể có thần sắc trầm ổn bước vào.
Bước vào chủ điện, đi về phía trước mấy trăm bước.
Trên vị trí ngồi cao trong bóng tối có năm bóng người, dường như không cảm nhận được một chút khí tức nào, chỉ có tròng mắt lãnh đạm, nhìn về phía Lộc Thư Dao đang vững bước đi vào, không để lộ một chút tâm tình nào.
Năm vị các lão này có tu vi vô cùng cao thâm, địa vị cũng cực kỳ tôn quý, có thể nói là sự tồn tại trong nội tình Vạn Bảo Lâu, cho dù là lâu chủ tiền nhiệm, đối mặt với năm vị tiền bối này cũng không dám thất lễ.
Lộc Thư Dao cảm thấy áp lực lớn lao, khom người hành lễ vô cùng tôn kính.
“Khởi bẩm năm vị các lão.”
“Bây giờ đã là kỳ hạn ước định lịch luyện, căn cứ vào ước định năm đó, ta và Tâm Lan muội muội sắp tỷ thí thành quả của mỗi người, dùng công trạng và khách khanh làm tiêu chuẩn quyết định thắng bại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận