Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2079: Từ đầu đã là nơi mạnh nhất (1)

Lại thấy dáng vẻ yên tĩnh chờ đợi thấp thỏm hành lễ của Cổ Đạo Phương, hắn bất đắc dĩ khẽ thở dài.
“Ài...”
Cuối cùng vẫn khó được yên tĩnh.
Yên ổn nhất thời thật sự quá ngắn ngủi, hạnh phúc bình thường đơn giản nhất đã định sẵn không được dài lâu, từ sau khi Trần Thương Vân giá họa, sự yên ổn này không thể tiếp tục được nữa.
Dịch Phong đã đoán được từ sớm, nhưng không muốn bị phá vỡ yên bình nhanh như thế.
Ngặt nỗi việc đã đến nước này, đối phương cũng đã lên tiếng, còn cung kính hành lễ nhờ vả như thế, nhiều thêm một chuyện cũng không có gì quan trọng.
Dịch Phong khẽ gật đầu, giơ tay mời.
“Ngồi xuống nói đi.”
Nghe vậy, Cổ Đạo Phương ngạc nhiên mừng rỡ hành lễ, vội vàng ngồi xuống lên tiếng.
“Đa tạ tiền bối.”
“Tiền bối hiểu cho, gần đây Nguyên tinh xuất hiện rất nhiều hơi thở khủng khiếp, những hơi thở đó không chỉ xa lạ mà còn vô cùng mạnh mẽ, có vài cái thậm chí còn không thua kém vãn bối.”
“Suy nghĩ cho an ổn của Nguyên tinh, vãn bối đã đuổi theo những hơi thở kia suốt mấy ngày, cũng từng nương theo một hơi thở tìm ra đối phương, ai ngờ bóng đen thần bí kia rất ghê gớm, vãn bối và hắn đấu với nhau một chiêu không phân cao thấp, chớp mắt hắn đã chạy thoát mất dạng, cho dù vãn bối muốn đuổi theo cũng không còn tung tích…”
Nói đến câu cuối, sắc mặt Cổ Đạo Phương nghiêm nghị, lặng lẽ nhìn qua, đáy mắt lóe lên vẻ áy náy, dường như có chút khó mở miệng.
Dịch Phong đặt ly trà trong tay xuống, thản nhiên đáp.
“Cho nên người từ xa đến đây là muốn nhờ ta truy sát bóng đen thần bí kia?”
Nghe câu hỏi của Dịch Phong, Cổ Đạo Phương liên tục xua tay.
“Tiền bối hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi...”
“Làm sao vãn bối dám có suy nghĩ quá đáng như vậy.”
“Thực lực bóng đen không tầm thường lại không rõ lai lịch, mạo muội ra tay không phải lựa chọn sáng suốt, vãn bối mặt dày đến đây cầu cứu chỉ là muốn mời tiền bối truyền tin thông báo chuyện này cho giới tinh biết.”
“Giới tinh quản lý rất nhiều tử tinh bao gồm Nguyên tinh chúng ta, đại năng kẻ mạnh không đếm xuể, nếu tinh giới biết chuyện này chắc chắn sẽ phái người đến điều tra rõ ràng.”
“Bây giờ Nguyên tinh xuất hiện không ít hơi thở mạnh mẽ, vãn bối nhất định phải tọa trấn điều tra, không thể rời đi lâu được. Suy đi nghĩ lại chỉ đành mặt dày đến nhờ tiền bối truyền tin, chuyện này không hề nguy hiểm, với tiền bối mà nói cũng chẳng phải việc khó gì, mong tiền bối rủ lòng thương vạn linh Nguyên tinh, đồng ý chuyện này.”
“Vãn bối Cổ Đạo Phương, thay trên dưới Nguyên tinh quỳ lạy đa tạ tiền bối!”
Sau khi nghiêm nghị giải thích, vị trung niên râu dài này lại lần nữa đứng dậy cúi đầu ôm quyền.
Dịch Phong nghe vậy ánh mắt lộ vẻ nghi ngờ, không đồng ý ngay.
“Giới tinh?”
“Nếu chỉ muốn truyền tin tất nhiên không khó, cần gì phải để ta đi? Cho dù ngươi không rời khỏi Nguyên tinh được, phái những người khác chẳng phải xong rồi sao?”
Vừa dứt lời, Cổ Đạo Phương chậm rãi ngước mắt thở dài.
“Ài.”
“Tiền bối có điều không biết, vãn bối cũng từng phái người truyền tin, thậm chí mời mấy vị cao thủ ra trận, kết quả không ai thành công, trước sau mấy người truyền tin còn chưa rời khỏi nơi gần Nguyên tinh đã không còn tín hiệu nữa.”
“Chúng ta suy đoán tám phần là đám người thần bí kia âm thầm ra tay, không có thực lực mạnh mẽ sẽ không thể phá vỡ cấm chế, truyền tin thành công không còn là chuyện người bình thường có thể làm được nữa.”
“Trong tình huống bất đắc dĩ vãn bối mới nghĩ đến ngài, sử dụng tất cả sức lực điều tra mới miễn cưỡng tìm đến được Hợi tinh, gây ra động tĩnh như vậy.”
“Nếu có chỗ phiền phức, mong tiền bối tha thứ...”
Nghe xong mọi chuyện, Dịch Phong chậm rãi nhấc ly trà vẫn không lên tiếng.
Gương mặt vẫn bình tĩnh như cũ, ánh mắt lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, cả người không chút bất thường nhưng lại sâu không thể lường.
Đối diện với sự tồn tại như vậy.
Cho dù trong lòng Cổ Đạo Phương sốt ruột cũng không dám để lộ ra ngoài, đành phải uyển chuyển nhờ vả nói rõ những lời đại nghĩa.
“Tiền bối...”
“Chuyện này quả thật quan hệ trọng đại, một khi những hơi thở thần bí kia để lộ ác ý chúng ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng, rất có khả năng sẽ gây ra họa diệt thế.”
“Tu vi của ngài thông thiên, những người mà vãn bối từng gặp khó có ai sánh bằng ngài, chuyện này chỉ có ngài mới làm được, cao nhân như ngài tuyệt đối không nên bỏ mặc thiên hạ chúng sinh rơi vào chỗ chết, mong tiền bối rủ lòng thương Nguyên tinh!”
“Nếu có thể báo tin thành công, vãn bối và Nguyên tinh chắc chắn nguyện lấy cái chết báo đáp!”
Cổ Đạo Phương cúi người thật sâu, có thể nói là vô cùng có thành ý.
Giờ phút này.
Hắn ta đã sớm vứt bỏ thân phận chủ nhân Nguyên tinh, trong lòng chỉ còn nỗi sốt ruột lo lắng cho chúng sinh vạn vật, hiển nhiên đã xem vị cao nhân thần bí như Dịch Phong thành cọng rơm cứu mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận