Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1733: Kỳ hạn trăm năm (2)

“Hóa ra là như thế…”
“E rằng cái giá này không phải tầm thường, vì thế đến ngươi cũng để ý như vậy.”
Nghe xong, Lộc Tâm Lan kính nể gật đầu.
“Tiên sinh anh minh.”
“Đúng như là ngài nói, chúng ta cần phải có một cái giá phi phàm, nhưng tu sĩ của mỗi đảo cũng không phải là cư dân, mà là thần dân dưới sự thống trị của giao tộc Thiên Long, vì thế cái giá phải bỏ ra tuyệt đối không phải tài vật, mà là tế phẩm…”
“Cách mỗi trăm năm, mấy thế lực lớn sẽ phải dâng lên một vị thiên kiêu, thiên tư dung mạo đều phải vô cùng xuất chúng, rồi lại cử hành đại tế Thiên Hải ở đảo đen, coi nữ tu này giống như tế phẩm, cung phụng cho giao tộc Thiên Hải.”
Ôi trời…
Vốn dĩ cho rằng là phải giao tiền, kết quả lại là giao người?
Cách mỗi trăm năm, là phải dâng lên một vị thiên kiêu để tế tặng, thật sự cho rằng thiên kiêu có ở khắp nơi hả, đây đúng là điệu bộ của quân thực dân, chuyên cướp đoạt nhân tài đỉnh cao!
Nhà tư bản nghe được cũng rơi lệ!
Dịch Phong chấn kinh đến con mắt mở to.
“Đây là giao tộc gì, thế mà lại muốn ăn người?!”
Lộc Tâm Lan khẽ thở dài một cái, sắc mặt đã vô cùng nghiêm trọng.
“Ai…”
“Tiên sinh nói đùa.”
“Giao tộc Thiên Long yêu cầu tế tặng thiên kiêu, chỉ vì muốn người đó đảm nhiệm nô bộc vui đùa, từ đó bị vô số lăng nhục, có thể nói là sống không bằng chết, nếu như thật sự bị ăn, ngược lại cũng được coi như là được thoải mái.”
Chuyên đoạt tu sĩ đỉnh cấp làm nô bộc?
Đây là phải có biết bao ưu việt và tâm lý biến thái như thế nào, mẹ nó, đúng thật là địa chủ!
Trong mắt Dịch Phong càng lộ ra vẻ chấn động!
Nhìn thấy Lộc Tâm Lan cả người áp lực, đã có một loại dự cảm vô cùng không ổn.
“Chắc không phải…”
“Lần kỳ hạn trăm năm này, thiên kiêu trong đảo lựa chọn chính là ngươi đó chứ?!”
Nghe Dịch Phong căng thẳng hỏi, trong mắt Lộc Tâm Lan lộ ra vẻ xúc động.
Vị tiên sinh này, cho đến bây giờ chưa từng biểu lộ quá nhiều cảm xúc, vĩnh viễn giống như mặt trời xa không thể chạm đến, khiến người khác cảm thấy sâu không lường được.
Lúc này.
Giọng nói hỏi thăm lo lắng của Dịch tiên sinh, thật sự là chuyện hiếm thấy, đủ để có thể khẳng định sự quan tâm đối với nàng, có thể có được chân thành đối đãi của tiên sinh, đúng thật là không sống uổng công đời này.
Lộc Tâm Lan gật đầu miễn cưỡng cười lên tiếng.
“Đa tạ tiên sinh lo lắng, Tâm Lan vô cùng cảm kích.”
“Kết quả Đông Hải thiên tế ngày mai mới có, ta cũng không biết sẽ như thế nào, có lẽ là ta, có lẽ sẽ là người khác.”
“Tóm lại Đông Hải thiên tế này, giống như lưỡi đao treo ở trên đầu chúng ta, bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể rơi xuống. Chỉ cần chọn trúng ngươi, đứng trước thực lực tuyệt đối trốn không thoát được cũng không phản kháng được, đây là kiếp nạn khó thoát khỏi của tất cả nữ tu trong đảo Đông Hải này.”
Trong lúc nói.
Đôi mắt đẹp của Lộc Tâm Lan ửng đỏ, trong thần sắc ẩn nhẫn khó nén được bi phẫn.
Dịch Phong nhìn đến có chút bị cảm động lây.
Khó trách các vị thiên kiêu Đông Hải trong lòng có điều khó nói, mỗi khi đến thời khắc trăm năm sẽ gặp phải lo lắng kiếp nạn, ở trước kiếp nạn này, ai cũng không bình tĩnh được.
Ngự trị trên các đảo diễu võ giương oai, còn muốn cách mỗi trăm năm tế tặng thiên kiêu.
Cái này thật sự là có chút quá đáng!
Nhìn Lộc Tâm Lan ẩn nhẫn yên lặng, Dịch Phong thật sự không nhịn được nữa.
“Ta đúng là tạm thời ở lại Đông Hải, các ngươi có thể thương lượng một cái giá lớn với đối phương, rốt cuộc giao tộc kia có cái gì lợi hại, lại có thể diễu võ giương oai như thế?”
Giống như là nghe được chỗ đau khổ, thần sắc tức giận trong mắt Lộc Tâm Lan càng đậm hơn.
Nhưng chưa đến mấy giây.
Vị giai nhân từ trước đến giờ vẫn luôn ổn trọng này, vẫn là khó nén được kiêng kỵ.
“Tiên sinh, ngài có chỗ không biết.”
“Giao tộc Thiên Long là giao nhân, trên người có sức mạnh huyết mạch, tục truyền có nguồn gốc từ một mạch Chân Long, cho nên tự xưng là tộc Thiên Long, bọn họ ở sâu trong biển đã không biết bao nhiêu năm tháng, sức mạnh huyết mạch ở trong biển càng ngày càng dày đặc, cho dù ở đại lục cũng có rất nhiều Thiên Vực vô cùng kiêng kỵ.”
“Mấy vạn năm nay, phàm là giao tộc Thiên Long hiện thế trên mặt biển, tu sĩ con người chúng ta chỉ có tránh né, cho dù người có thù nợ máu trốn ở Đông Hải, cũng không có người nào dám đến tìm trả thù, chỉ có trước đó không lâu, rất nhiều Thiên Tông liên hợp, mới dám nhân cơ hội kỳ hạn trăm năm chưa đến, đánh lén một đảo ngoài để trả thù.”
“Chuyện đồng loạt đánh lén này, đã là kỳ tích liên hợp sức mạnh mọi người hiếm có, vài vạn năm cũng khó có được.”
“Lâu dần, giao tộc Thiên Long đã giống như vua của Đông Hải, chúng ta đành phải làm như thế, căn bản không có sức lực phản kháng…”
Lợi hại như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận